Ông Farrell nói: "Trước kia, nếu gặp trường hợp đó, tôi đã chạy lại kiếm người mướn nhà, biểu ông ta đọc kỹ lại thể lệ trong tờ giao kèo. Chúng tôi không quên ông. Bà ấy tên là Druckenbrod.
Tức thì sự phản đối của tôi trái ngược lại hẳn chắc các bạn đã đoán được. Mãnh lực của tư tưởng thật tối cao. Thành thử có lần luôn 27 giờ đồng hồ, ông không có dịp thay quần áo.
Và "ông Copper" thích được gọi như vậy lắm. Vậy thì tranh biện làm chi cho tốn công chứ? Duvernoy, một trong những nhà làm bánh mì lớn nhất ở Nữu Ước.
Những thư viện, viện bảo tàng sở dĩ sưu tập được nhiều sách, đồ quý là nhờ những phú gia biếu đồ hoặc quyên tiền và lưu danh lại sau này. Ông làm cách nào mà thành công? Thì đây, giải pháp của ông: Muốn học, phải hoạt động chớ không thụ động.
Không, ông nói: "Thầy có thể nghiên cứu việc này được. Tất nhiên là tôi không muốn trả giá đó. Khôn khéo, lại có nhiều kinh nghiệm, đại tá House đem thực hành một trong những quy tắc lớn nó điều khiển sự giao thiệp giữa loài người.
Chỉ đã đủ kiểu xe mà khách hàng chẳng vừa ý chiếc nào hết: xe này hở quá, xe kia kín quá, chiếc thì cũ quá, chiếc thì mắc quá, chiếc quái nào cũng mắc quá. Không có gì làm cho tôi xao nhãng hoặc làm chậm trễ công việc đó được; vì cơ hội sẽ không tái hiện nữa". Cho nên khi hai ngàn năm trăm người thợ công ty "Bạch Xa" đình công để đòi tăng lương và quyền lập nghiệp đoàn, ông Giám đốc công ty đó là ông A.
"Mình tranh biện và cãi lẽ, có thể làm cho người khác ngượng được, nhưng thắng như vậy có ích gì đâu, vì không khi nào làm cho người ta thành thật đồng ý với mình hết". Cho nên họ bất đắc dĩ phải vâng lời, càu nhàu, oán hờn. Trong 30 năm, ông là lẽ sống độc nhất của bà.
"Dạ, lần này tôi bị bắt tại trận. Năm 1898, Joe Farley chết một cách bất ngờ, để lại vợ góa và ba con côi với vài trăm đồng bạc vốn. Khăn bằng hàng Cachemire đồ xứ cổ, giường ghế đóng ở Pháp, bức tranh của họa sĩ ý Đại Lợi và những tấm màn bằng tơ, di tích của một lâu đài bên Pháp.
Suốt thiếu thời, cậu đi học cả thảy có sáu năm. Kinley không muốn phạm lòng tự ái, cũng không muốn làm cụt hứng người đó. ít lâu sau, có người kêu điện thoại nhà tôi chạy lại trả lời.
Bạn muốn biết lòng khinh đó tới bực nào? Thì đây: Trong bọn họ, có kẻ khốn nạn nào đần độn đến nỗi không làm nổi một việc chi hết thì họ gọi là "Đồ da trắng". Tôi cảm ơn họ và yêu cầu họ gắng sức một lần cuối cùng nữa. Và thi hào Anh Shakespeare tuy đã được cả nước Anh tôn sùng mà còn mua tước vị để thêm danh giá cho gia đình ông.