Vài người rơi xuống. Những người có suy nghĩ bị chi phối bởi tình cảnh hiện tại của họ KHÔNG chịu trách nhiệm về những suy nghĩ của họ. Ngày xưa, có một người phụ nữ chỉ có độc nhất một người con trai nhưng chẳng may lại qua đời.
Lúc 4 tuổi, trong một lần tức giận vì ông làm vỡ một cái lọ, cha ông đã phạt ông bằng cách cột tai ông lại rồi treo lên trên một cái giếng. Mỉa mai thay, quan nhiều thời đại, nhân loại chỉ học hỏi được nhiều điều từ các sai lầm. Vì vậy, dần dần, anh làm việc một mình.
Với chúng tôi, câu trả lời đã quá rõ ! Tất cả chúng tôi đều giơ tay lên. Thú nhận, tôi đã quên béng nó suốt cả năm trời. Nỗ lực càng nhiều, chiến thắng càng vẻ vang.
Ông cũng viết lời thoại cho 70 bộ phim của Tamil . Kết quả học tập của tôi không đủ để học tiếp năm sau lấy bằng danh dự. Ngã nhiều lần trong đời là một điều rất có lợi nếu mỗi lần ngã như vậy, bạn có thể đưng dậy được.
Mỗi nguyên nhân sẽ luôn có một kết quả”. Tất cả những việc này sẽ biến đổi lực đòn bẩy cảu chúng ta để có được những điều mà ta mong muốn trong cuộc sống ,"không có sự lạc hướng thì sẽ không có tiến bộ". Nhưng định mệnh đã giáng cho bà một đòn chí tử.
Hãy lấy một rắc rối làm một ví dụ: nếu ta nhìn thẳng vào vấn đề và cố thoát khỏi nó, nó trở thành một “tình huống”. Chúng tôi sẽ phải trải qua một cuộc xung đột chủng tộc lớn nhất trong lịch sử nước mình – hôm đó là ngày 13 tháng 5 năm 1969! Mỗi sự việc đều bắt nguồn từ những suy nghĩ của chúng ta TRƯỚC KHI nó trở thành một thực tiễn bên ngoài.
Điều làm tôi rùng mình là lúc tốt nghiệp( cuối cùng chúng cũng tốt nghiệp), chúng lại muốn học tiếp lên thạc sĩ, tiến sĩ. Trong cuộc đời của mỗi người phải có vài “cơn mưa” đổ xuống. Cuộc chiến tranh Việt Nam, như ta đã biết, kết thúc sau 20năm, khi quân đội hùng mạnh nhât thế giới bị đánh bại bởi quân đội Việt Nam thiếu vũ trang, nhưng được sự ủng hộ của tá điền và nông dân.
Ông không bao giờ phải làm gì cả vì mẹ ông cho ông mọi thứ ông muốn, kể cả sự chăm sóc đầy yêu thương. Nói cách khác, những người chưa từng thất bại sẽ không biết đến sự giàu sang thật sự. Quyển sách có một cái tựa rất nổi bật (lúc đó tôi đã nhận thấy thế) – “Nghĩ đến sự giàu có và làm giàu” của tác giả Napoleon Hill.
Thay vì chán nản,ông xông ra và huy động nhân viên nhặt nhạnh các bình xăng mà lính Mĩ bỏ đi,sử dụng như những nguyên liệu thô cho nhà máy của ông. Nhưng bạn không thể bỏ cuộc. “PHẦN LỚN MỌI NGƯỜI ĐỂ CHO CÁC KẾT QUẢ HIỆN TẠI ĐIỀU KHIỂN SUY NGHĨ CỦA HỌ”.
Thậm chí họ còn nghĩ tôi đanh đùa vì hầu hết các hội thảo của tôi đều rất vui. ta có thể làm việc rất chăm chỉ nhưng cuối cùng ta vẫn "nghèo vẫn hoàn nghèo" "Anh sẽ không đi tới đâu hết.