Cái giọng nói đó làm cô giật bắn mình, cố trấn an con tim đang đập loạn nhịp, Linh Vy quay lại. Nói đoạn ông Gió lướt đi nhẹ nhàng. Thế đấy, có những điều quí giá mà ta nghĩ rằng nó rất xa vời nhưng thật ra lại nằm ngay trước mắt mà đôi lúc ta phải đứng thật xa mới thấy nó thật gần biết bao.
Khi bánh trước bạn cán vào đinh, chiếc đinh bị nảy lên và sẽ đâm thủng bánh sau khi nó vừa lăn đến, một phần vì bánh sau luôn chịu lực nặng hơn bánh trước nên xác suất bị đâm thủng lại càng cao hơn. Tuy không bị gò bó thời gian hay phải đến trực tiếp công ty như những công việc khác nhưng áp lực của Châu Anh không hề nhỏ. Với những bài viết có khuynh hướng “ngộ” như Kỹ năng sáng tạo dành cho người không sáng tạo, Năm lý do nên rớt đại học hay Phỏng vấn để được rớt… Nhìn ngược nhưng hãy đi xuôi không phải là một biểu trưng cho sự bốc đồng nổi loạn, mà đó là hình ảnh đại diện cho tâm tư của các bạn trẻ - những con người luôn khát khao sống hết mình cho những suy nghĩ, chính kiến riêng, luôn mong muốn được thể hiện chính mình, phá bỏ những giới hạn và nguyên tắc cũ kỹ không còn phù hợp với thời đại mới.
Không thích tạo phiền phức nhưng lại thích mang phiền phức của người khác vào mình. Tuy nhiên vì đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho việc này nên đối với tôi, việc thất bại trong ứng tuyển cũng rất nhẹ nhàng, thậm chí tôi còn cảm thấy vui vì sau mỗi lần phỏng vấn, tôi luôn rút ra được những kinh nghiệm, những thiếu sót để tự tin hơn trong những lần sau. “Một người dưng rất quen trong tim.
Hôm nay lên mạng thấy blog anh ấy để hình ai không biết, nguyên một đám con gái tự nhiên có cái mặt gã thò vào, vô duyên, đáng ghét! Mà sao lại phải bực chứ, mình đâu là gì của anh ta nữa… Nhưng lỡ gã có ý gì với một trong bọn họ thì sao nhỉ, trời ơi, nghĩ đến đó là… nhưng đó không phải là ý của mình sao? Chẳng phải mình muốn vậy sao, chắc mình điên mất!!! dù sao tôi cũng đang đói mà. Ba Chip vốn là người đàn ông nghiêm nghị, ít nói, ít khi biểu lộ sắc thái tình cảm trên khuôn mặt.
“Có lẽ bạn nên đọc phần này, vì nó sẽ quyết định bạn có đủ hứng thú dành thời gian cho những trang phía sau hay không?! Có thể tôi chẳng là ai, có thể tôi chẳng có gì đáng quan tâm nhưng tôi tin những gì tôi suy nghĩ thấm thoáng đâu đó cũng chính là suy nghĩ của các bạn – những chủ nhân của thế kỷ 21. Bạn nghĩ: "Thế ném đi đâu là tốt nhất?". Mình phải làm sao đây? hu.
- Con chỉ định qua nhờ bác ấy đóng lại cửa cho nhà mình thôi mà, vì con thấy tối nào bụi cũng bay vào mắt mẹ hết, nhất là lúc khuya mỗi khi mẹ ngồi khâu áo ấy. Miệng hôi sữa nhưng họng hôi cồn. Cả lớp reo hò như điên vì vốn chẳng có đứa nào mặn mà gì với môn học này cho lắm, những đứa chưa học bài lại còn mừng hơn:
Minh Tuấn – một bạn sinh viên năm 2 học viện Aptech kể: “Có lần mình thấy có một công ty nọ đăng tuyển dụng lập trình PHP, mình liền gửi CV phỏng vấn thì được họ gửi ưu cầu viết một chương trình theo ưu cầu của họ để kiểm tra trình. Chắc chắn nó không còn được như lúc đầu nhưng chắc chắn nó sẽ sử dụng được lâu bền hơn, vì bạn sẽ chạy thật chậm và kiểm tra từng con vít một định kỳ mỗi tháng. Bỗng ông thấy lạ lạ.
Nhưng dần dần rồi thời gian và cái nét thanh bình ở CamBridge cũng làm cô ngui ngoai phần nào. – Bác Hùng nói, giọng nghiêm trọng. Hai tiết lịch sử cuối được nghỉ vì cô giáo bị bệnh.
Tóm lại, bất cứ một công vệc gì cũng đều có cái giá của nó, không có công vệc nào là quá dễ dàng và thoải mái. Bạn nên tạo thói quen tưởng tượng. Thế đấy, có những điều quí giá mà ta nghĩ rằng nó rất xa vời nhưng thật ra lại nằm ngay trước mắt mà đôi lúc ta phải đứng thật xa mới thấy nó thật gần biết bao.
Con luôn cố gắng học thật giỏi, làm việc thật tốt nhưng đôi khi kết qua không hoàn hảo như ý muốn. Hình như cứ mỗi khi có điều gì đó thất vọng, buồn chán và bi quan, trong tiềm thức của mỗi con người chúng ta luôn có ý hướng về một cái gì đó thiêng liêng và thần bí. Không khí mùa Tết năm nay lạnh hơn những năm trước, trước khi chở Bông sang nhà bà, mẹ Bông cẩn khoát chiếc áo len mới may cho Bông.