Tôi chỉ thấy rầu rĩ. Tôi muốn có một siêu thiên tài thiện. Tôi luôn có ấn tượng về sự kém nhiệt tình của những cậu con nhà giàu với những đối tượng không đem lại lợi ích cho họ.
Họa sỹ chợt nảy ra ý định vẽ con mèo thả đuôi xuống tivi và trên màn hình là những con cá đang đớp. Chị lắc đầu bảo mệt lắm. Ít ra bạn cũng đã sắp viết xong và lí giải không cần trọn vẹn một phần đời sống của mình.
Cuối cùng trả lời Vâng là hợp nhất. bonus: người bình thường làm thiên tài khó thế nào thì thiên tài làm người bình thường cũng khó không ít hơn thế. Ông ta đốt vì chúng bổ ích.
Vì chúng ta đều ngoáy mũi. Mang đi cảm giác lạnh lẽo của những năm cuối cấp. Bà già vục đầu vào thùng rác.
Món đồ chơi ấy muốn tiếp tục tồn tại, phải tự có sinh mệnh. Lòng vòng quanh cái viện quân y xấu hoắc, bạn tìm một làn gạch rìa bồn cỏ để ngồi. Ông anh bảo: Chưa dùng loại này bao giờ.
Chẳng qua, những cái mất nó đến nhiều quá. Và không thay đổi mục đích dù nó đúng hay sai. Thậm chí, dựa trên một số phân tích lúc mơ, bạn còn biết là mình đang mơ.
Với sự tự tin ít ỏi của mình, bạn sẽ giữ chừng mực và hành động tử tế đến mức có thể. Thấy mình như một kẻ ngu si, trơ trọi, chẳng biết làm gì. Ở Tây hay ở Ta đều thế cả.
Không hẳn là chúng ta thích nói dối, cũng không chắc là thích đùa. Những con người như vậy thúc đẩy cuộc sống đi lên một cách chân thực. Tôi còn e ông cụ sẽ khỏe lên sau khi tiếp xúc với ông.
Nó chỉ chuyển hóa từ dạng này sang dạng khác. Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt. Họ nào có tội tình gì.
Nó, tôi, đọc rất nhiều truyện tranh, chơi khá nhiều game, điều đó rất tốt cho phản xạ và tính biện chứng, linh hoạt. Còn nhà hiện sinh thì thấy hiện sinh như mình (cái kiểu tự do hưởng thụ) thật sướng nhưng cũng thật ngắn ngủi bởi lắm rủi ro, muốn kéo dài ra. Chẳng có gì để thấy xót thương.