Nhưng sao dạo này họ chơi tệ thế không biết! Thậm chí còn thua nhóm Cowboys non choẹt nữa là! Theo cậu thì năm nay Redskins có thay đổi gì không? Chả lẽ lại thất bại nữa à? Họ chú ý tôi ngay tức thì. Tôi với tay gạt cái cần tắt sóng đài ABC, đưa micro vào kề miệng… Và ngủ.
Tôi tin rằng cuốn sách này đã giúp bạn ít nhiều trong nghệ thuật nói. Sau lần thất bại ở đài phát thanh Miami, tôi đã tự nghiệm ra nguyên tắc này. Nếu không biết rõ về người quá cố thì bạn có thể nói về những thành tựu mà ông ấy (hay bà ấy) đã đạt được.
Và vì thế Bob nói chuyện với họ rất thoải mái, không chút căng thẳng nào. Làm gì bây giờ? Cuối cùng, chúng tôi quyết định bất cứ giá nào cũng phải tường thuật trận bóng! Không thể để cho các thính giả Miami thất vọng. Và trong khi nói, bạn phải luôn nhớ xem người khác muốn biết việc gì.
Ở công việc nào cũng vậy, nói chuyện với ông chủ rất có ích. Sự nhấn mạnh này có hai tác dụng. Đang bồi hồi với những câu chuyện nhớ về quê hương không sao kể xiết, chợt nhìn thấy ánh đèn sáng rực rỡ từ tòa Nhà Trắng bên kia (bữa tiệc này chúng tôi đã tổ chức ở tòa nhà lịch sử Decatur), thì lúc đó đột nhiên câu chuyện lại hướng về… Nhà Trắng, rồi thì chuyện quốc gia, chuyện quốc tế… Và sau đó? Một cuộc bùng nổ đề tài.
Vì sự gò bó, khiên cưỡng không bao giờ giúp bạn thể hiện tốt bản thân được. Điều này đã làm cho họ không những hoàn toàn thành công trong giao tế mà còn thành công trong nghề nghiệp. Nhờ vậy tôi không còn thấy run nữa.
Tôi còn nhớ khi lần đầu thực hiện một buổi trò chuyện trên truyền hình, tôi đã run và hồi hộp như thế nào… Cha đã mất ba năm về trước. Nào bây giờ thì hãy trở lại Những phương pháp vàng của chúng ta.
(Cũng không ai nói rằng họ sẽ kể một câu chuyện vui lớn!). Mọi việc đã thành công tốt đẹp. Tôi mơ màng ngó cái đồng hồ, đến rồi, 9 giờ 30.
Lời chia buồn quá thống thiết càng làm cho gia quyến đau đớn hơn mà thôi. Tuy vẫn không thể nhìn thấy rõ hơn, nhưng nhờ nó ít ra có thể đoán được tên cầu thủ. Tất cả chúng ta đều có ông bà, cha mẹ.
Nhưng tất cả những gì cô ấy muốn nói chỉ là quan điểm về tôn giáo. Đó là tiếng đầu tiên và cũng là tiếng cuối cùng mà tôi nói. Cuomo hoàn toàn có thể chọn một đề tài nói an toàn và nhẹ nhàng hơn.
Trong thời đại tai nghe mắt thấy như ngày nay, một bài nói sẽ được phát huy tác dụng gấp nhiều lần nếu sử dụng những hình ảnh minh họa kèm theo như là băng rôn, biểu ngữ, đồ thị… Nhưng thật không nên chút nào nếu quá nhún nhường, quá hạ mình, hay cứ nịnh hót sếp. Giờ thì có lẽ Boom-Boom đã yên tâm vì không còn thấy mắc nợ tôi nữa.