rồi việc đó nữa không. Người đó bảo tôi: "Không biết ông đã làm gì mà chủ tôi thích ông tới nỗi ngồi đâu cũng chỉ nói tới ông thôi". "Công ty Megavox chúng tôi muốn giữ vững ưu thế vẫn có từ trước tới nay trong địa hạt quảng cáo bằng vô tuyến điện.
Ông chỉ khoe sự thành công mênh mông của ông thôi, như vậy là làm cho tôi cảm thấy địa vị thấp kém của tôi, ông biết chưa?). ở bên đó, ông bà có săn thú rừng không?. Từ lúc đó, nó hy vọng, tự tin và tương lai của nó thay đổi hẳn.
Phải, rồi sao nữa? Bạn xoa tay hoan hỉ. Có thể lập lại hòa bình được không? Không ai biết được. Đành rằng bà là người đẹp nhất thế giới.
Nếu bạn muốn tu thân, tập tự chủ và làm cho người khác tin theo mình thì hãy đọc cuốn tự thuật của Benjamin Fraklin, một cuốn sách đọc rất mê và được liệt vào những tác phẩm cổ điển bực nhất của Mỹ. Chúng ta đã cho ông hay trước rằng công việc ông làm chỉ tạm thời thôi. Muốn học, phải hoạt động chớ không thụ động.
Mà không có chi nuôi chúng hết. Lòng yêu đó tự nhiên và chân thành tới nỗi tôi không thể không mến nó được. Bạn hãy in sâu vào óc hình dung nhân vật có tài năng, trung tin và hữu ích mà bạn muốn trở nên rồi mỗi giờ trôi qua, sức tưởng tượng sẽ lần lần thay đổi bạn cho tới khi thành hẳn nhân vật đó.
Bạn tự thấy mình hơn người Nhật ư? Sự thật thì người Nhật tự cho họ hơn bạn vô cùng. "Ông (Wilson) bảo tôi rằng ông sẽ sung sướng lắm, nếu tôi chịu nhận chức Tổng trưởng Quốc khố. Nhưng ai đã từng đọc sử đều buồn mà nhận thấy rằng lòng tin đó quá đáng.
Hồi chú bằng tuổi cháu, chú vô lý hơn cháu nhiều. Mỗi lần ông bổ dụng một người vào một địa vị quan trọng, ông để cho thủ lãnh các đảng chính trị tưởng rằng chính họ đã lựa người đó. Nhưng gần ngay nhà tôi có một khu rừng hoang, cứ mùa xuân tới thì những bụi cây đầy bông trắng, loài sóc sinh sản trong đó và có loài cúc dại mọc cao hơn đầu ngựa.
Ông có hai đứa cháu làm cho mẹ lo lắng nhiều lắm vì đi học xa mà không bao giờ viết thư về nhà. Các ông ấy nói có lẽ đúng. Phương pháp ông giản dị lắm.
Chỉ gắng sức tìm kiếm những sự kiện đã xảy ra thôi". Chơi như vậy mà còn thú gì nữa!. Ông nói: "Xin ông đừng để họ in tấm hình đó nữa.
Ông ta không biết nghĩ làm sao hết. Dùng cách đặt câu hỏi để khuyên bảo người ta". Những nhà ảo thuật khác ở trên sân khấu ngó xuống trừng trừng, như có vẻ nói: "Tụi này toàn đồ mắt thịt.