Vì thế ta luôn phải đảm bảo rằng những bông hoa ly kia được ngủ vào ban ngày để chúng có thể ca hát vào ban đêm. Nhưng nếu Merlin đã lừa anh thì tại sao anh vẫn còn ở đây chờ đợi mãi? Chờ đợi nghĩa là tin vào Merlin, hy vọng vào một sự may mắn sẽ đến, nhưng càng chờ thì anh lại thấy may mắn đang ngày càng xa dần anh. Thỉnh thoảng anh cũng tình cờ gặp phải những cây độc đáo,quái lạ mà anh chưa từng nhìn thấy trước đây.
- Merlin, Merlin, ông nhìn này! - Chàng giơ tay lên với những cây bốn lá xanh tươi - Tôi đến đây để chia vui với ông. Nhanh như cắt, Nott đứng dậy và rút thanh kiếm sáng loáng ra thủ thế. - Được rồi, ta tin nhà ngươi, nhưng ngươi không được làm ồn đấy nhé.
Câu chuyện đó thật kỳ bí và có sắc thái gợi nhớ đến những nhà giả kim, hiền triết xa xưa, chỉ ra bí mật, cách nắm bắt các cơ hội và gặt hái may mắn, thành công. Một cái cấy khổng lồ, già cỗi chiếm lấy tầm mát chàng khi đến nơi. Và điều này chính xác vừa xảy ra với Sid: chàng đã chấp nhận quên đi chuyện lấy nuớc để khỏi đánh thức những bông hoa ly và ngay khi cháu tìm cách chia sẻ những nỗi khổ của Bà chúa hồ thì chàng lại tìm được cách giải quyết được việc của chính mình.
Khi Sid tới nơi, chàng chỉ còn đúng hai tiếng trời sáng nữa để có thể moi tìm bỏ những hòn đá ẩn trong đám đất mới của chàng. Ai cũng mong muốn có được may mắn và thành công. Max suy nghĩ về những gì Jim vừa nói.
- Lần đầu tiên, giọng nói của bà không còn chứa đựng hai sắc thái đối nghịch nhau nữa. Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình. - Ngươi và con ngựa đen của mình đang làm gì bên hồ của ta đó? Các ngươi đã uống xong rồi.
Thần Gnome đã gần như khuất dạng trong hang đá ngầm. Với thanh kiếm trên tay, chàng vừa ngủ vừa canh chừng thú dữ. Nhanh lên! - Nott bắt đầu mất kiên nhẫn.
Thời gian trôi qua thật chậm. Nhưng điều thật sự đáng nói là những hạt giống này không chỉ rơi xuống nơi Sid đứng mà nó vương vãi khắp nơi trong khu rừng Mê Hoặc, bay vào từng hang cùng ngõ hẻm của khu rừng rộng lớn, bạt ngàn này. Ngươi sẽ không bao giờ tìm được một cây bốn lá trong khu rừng này.
Một số người thậm chí quá phấn khích đã đứng lên rút gươm hô vang với cả quyết tâm: Cậu chuyện cậu kể đã đến với tôi bởi vì tôi đã đi tìm nó, dù tôi không ý thức là mình đang làm như vậy. Một hôm ông tụ tập tất cả các hiệp sĩ của vương quốc tại vườn hoa trước lâu đài và nói:
Cây Bốn Lá thần kỳ đó sẽ mọc trong khu rừng Mê Hoặc, phía sau thung lũng Lãng Quên. Đơn giản là bởi vì loại cây đó không thể mọc ở đây được, thế thôi. Đó là lý do tại sao chẳng có loại cây bốn lá nào mọc ở đây cả.
Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc. Tôi sẽ kể cho cậu nghe câu chuyện này vì nó đã giúp ích cho chính bản thân tôi. Một số khác đề nghị tổ chức cuộc truy lùng kho báu hay đi săn thú dữ.