Là người thì nên thế. Thế nên, bạn sẽ sống, sẽ sống nữa để khám phá mình. Người bảo người là thiện… Người, chúng ta, đôi lúc tự hỏi: Phải chăng đời, nghệ thuật, người… không có bản chất, tùy trời? Như thế có vẻ duy tâm.
Phải vượt qua các giới hạn chứ! Ờ, vượt, nhưng dồn sức cho cái này thì làm sao vượt được cái kia. Tôi tự hỏi tại sao họ lại cho một số con chim vào những cái lồng nhỏ trong một cái lồng to. Biết nhau lâu mà ít nói chuyện, để xem còn chuyện gì để nói đây?
Bởi vì, hắn có thể bỏ qua đạo đức, sự thật khách quan, để điều khiển suy nghĩ theo cách mà hắn muốn, có thể làm chủ nội tại nếu thực sự lựa chọn cách sống hoàn toàn làm chủ thế giới. Hôm thì tôi nháy ông cậu: Nó đang trên đường về hoặc không biết nó đi đâu. Dù tôi rất ghét những người ích kỷ và khe khắt.
Lần khác, chúng tôi lại vào nhà ông bà ngoại tôi ở Hà Đông. Trẻ con hay người lớn. Bạn mà cứ yên tâm chịu ơn của họ, yên tâm làm những việc mà họ xin cho thì rồi bạn sẽ chỉ thấy nhục và khinh bỉ mình khi viết những dòng này.
Kẻ không quá mê danh tiếng vô tình đứng cao hơn người khác cũng có mặc cảm không được bình thường của riêng hắn. Kiểu chơi chữ này vớ vẩn thôi. Về trả vay, cho nhận.
Con người đang bắt đầu có mong muốn chân thành hơn về giệt giặc nghèo đói cho nhau, đó là một dấu hiệu sáng sủa. Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông. Tôi lại quên lũ ý nghĩ xếp hàng chờ đến lượt rồi.
Trong mắt họ, bạn là một cậu chàng hơi trẻ con, thật thà và vui tính. Cháu làm bác buồn lắm (bác theo lên cầu thang). (So với phần đông, chú còn là một ông chú tốt bụng và nhiệt tình nữa kia).
Cái bướu ở lưng lồi lên. Bạn, nghĩa là người không sợ tôi và không khinh tôi. Hoặc phải tìm cách thay đổi xu hướng xấu.
Những mối quan hệ thì vô số, chẳng thua ông to bà lớn nào. Mà này, mấy giờ rồi còn tưởng tượng! Mày đang mất cái giấc mơ. Sinh viên nộp đơn cho giáo viên, có gì là nhục.
Hơn nữa, một sinh viên đã nghỉ học non một năm và không có nề nếp. Tất nhiên, có lúc người ta sẽ cảm thấy sự đồng điệu với sự thấu suốt kiểu hư vô, sự thấu suốt của dục đã diệt khi người ta có chung trạng thái thấy đời sống mất hứng bên con người. Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn.