Là người thì nên thế. Có lẽ cũng sắp qua một giai đoạn nữa rồi. Hy vọng, cái này có thể giúp gì đó cho giấc ngủ của bạn.
Bạn cảm ơn những giờ phút bên họ. Rồi đến lúc ghét mình để vuột mất tình yêu, hắn vẫn hay soi gương. Đơn giản, độ này đêm ít ra ngoài.
Rồi bạn lại bỏ tay ra, nó cũng chẳng thể làm bạn khó chịu. Dường như bạn đang trôi trong dòng âm thanh. Sau khi biết có những kẻ ác thế nào, những cuộc chiến đẫm máu đau thương thế nào và loài người đã từng hờ hững thế nào.
Lời nói thật (hở hang, rách rưới, ghẻ lở, bụng hóp) bên cạnh cố ngẩng mặt vênh vênh. Nếu không muốn hơi tí bị nhắc: Bỏ truyện đi, ngồi vào bàn học đi con. Cũng như chấm dứt việc lệ thuộc thời gian để tự do phân phối năng lực và học cái mình cần.
Có lẽ bây giờ, gặp những trường hợp như vậy, tôi sẽ thể hiện uy lực bằng cách khác. Nhà văn uống lấy giọt nước mắt bé xíu ấy trên môi nàng. Không hy vọng những ký ức không bị xáo trộn hoặc nhầm lẫn.
Nếu thế thì họ, những con người bình thường theo yêu cầu của thời đại, thật lắm kẻ thù. Mỗi khi bọt sóng hắt vào mặt, nàng lại tinh nghịch dụi đầu vào gáy ta, rót vào tai ta tiếng cười khúc khích và cắn mớm vào vai ta. Hề, mọi khi đi một mình, bây giờ có ông anh ngồi cũng đỡ chán.
Nháy: Chiều đi đá bóng. Đầu năm, có anh công an quen thân nói nó có tên trong mười mấy đứa lọt vào sổ đen vì viết linh tinh trên mạng miếc, vi tính vi teo. Con mèo nằm trên nóc tivi.
Và thế là nhiều người đói quyền con người sống trong cái thiện ác ngẫu nhiên. Những ý nghĩ va đập đập phá trong đầu đòi được chui ra. Tôi chả thấy thú vị gì cả.
Và như thế có nghĩa là tôi vẫn phải gồng gánh người thay vì đạp họ để ngoi lên. Nếu thế thì kiểu Ngộ đó thực chất chỉ là những rung động yếu ớt. Đó là, cháu chả bao giờ thấy mình thiệt thòi gì cả.
Sáng tạo cũng là một công việc không thể thiếu sự tỉnh táo và đứng ngoài nó. Bạn sẽ cần một trạng thái thần kinh bớt căng thẳng hơn để chứng tỏ mình không bế tắc. Vậy thì chuyện của ông sẽ chỉ được in duy nhất một bản.