Tôi nóng tính và hay oán. Toscanini mỗi đêm chỉ cần ngủ 5 giờ, nhưng Calvin Coolidge lại phải ngủ 11 giờ. Đường thì lầy mà trời thì gió mưa, dông tố.
Bạn lặp đi lặp lại câu đó thiệt chậm trong 1 phút. Ngày vinh quang của ta là ngày hôm nay. Có một buổi hè nóng nực vô cùng, tôi ăn bữa trưa trong một toa xe lửa của Công ty New Haven Railway.
Có phải toàn là tưởng tượng không? Không. Chỉ trong một thời gian ngắn, tôi làm tăng số huê hồng lên gần gấp đôi. Cốt ý để làm nhẹ bớt tình cảnh khẩn trương của họ đi.
Mà cô mỏi mệt thiệt. "Mới đây", theo như lời cụ Nguyễn Hiến Lê thuật lại ở trên, cách nay khoảng ba mươi năm rồi. Ý thơ có vẻ mới lắm, phải không bạn? Vậy mà câu đó thi hào Horace đã viết 30 năm trước Thiên Chúa giáng sinh đấy.
Thề rồi trong khi đánh lại bức thư kia, đột nhiên tôi nghĩ rằng có bao nhiêu người khác chờ sẵn, chực nhẩy vào chiếm chỗ tôi đang làm. Bạn đọc cuốn Tôi kết hôn với Mạo hiểm sẽ biết đời bà. Trong chiến tranh vừa rồi, một bà nội trợ ở Chicago đã tự nhận ra rằng "phương thức trị bệnh lo buồn là luôn luôn kiếm một việc gì ích lợi để làm".
Ông tốt nghiệp Đại học đường Iowa vào năm 1907. Và tôi bận quá, không có thì giờ để thấy mình cô độc, để ưu phiền nữa. Ông nghe tiếng kêu, chạy lại, thì đã không cứu được nữa vì bị bỏng quá nặng.
Tôi không tự chủ được tư tưởng. Bà nói với bạn tôi: "Trước kia, tôi đã quá lo lắng về chuyện gia đình, lắm khi muốn chết cho xong. Lời dạy của cô tôi thật chí lý, vì làm thế nào đi nữa rồi cũng bị chỉ trích.
Một sàn gỗ cứng còn làm khoan khoải hơn là đệm lò so. Ít người phải dùng đến cực hạn năng lực của mình, vì chúng ta có những nguồn mãnh lực thăm thẳm không bao giờ dùng tới". Thế rồi tôi nguôi dần và tôi cố gắng bắt tôi phải suy nghĩ về những vấn đề mà trước kia tôi không để ý hay có khi còn khinh thường.
Tôi lấy làm nhục nhã, xấu hổ tới nỗi nhiều đêm nằm thổn thức. Năm 1936, diễn thuyết ở trường Đại học đó về Danh và chất của thơ, ông nói rằng câu sau này của Giê Su chứa một thực sự lớn nhất và một phát minh sâu xa nhất về tinh thần từ trước tới nay. Như vậy là theo thuyết định mạng rồi.
Làm sao giải quyết được bây giờ? (Xin viết những câu trả lời xuống dưới đây?). Mặc dù vậy tôi cũng lo rằng nếu tụi Lùn tìm ra thì tôi sẽ khốn đốn với chúng chớ chẳng chi. Hết thảy các bắp thịt mềm ra đến nỗi hàm dưới xệ xuống và miệng hả ra.