khi dần xuất hiện những kẻ trong chúng mày bị giết chết một cách dã man như trong những phim về bọn bệnh hoạn có lẽ chúng mày mới biết đến y đức Bạn sẽ nghe thấy dưới tầng ba tiếng dập cửa, tiếng vặn nước, tiếng giật nước, tiếng khạc nhổ, tiếng bước chân… Chúng không đến dồn dập mà cứ vài giây im lặng mới xuất hiện làm trạng thái mơ hồ của bạn giật mình thon thót. Rốt cuộc, khi bớt ngu dốt thì chúng ta sẽ thoải mái hơn với nhau.
Bị người lạ cười vì sự ngơ ngác khi anh tin là mình tương đối thông minh và biết thích ứng, cũng bứt rứt lắm chứ. Không biết trận chung kết này, ở nhà có một vé, ai đi. Thế nên mới chả bao giờ hiện sinh tất tần tật cả.
Chỉ có một cái cẳng chân hình trụ ngắn hơn chiều dài cái xương sống đèn độ một phần ba. Để tránh những hận thù. Hoặc phải tìm cách thay đổi xu hướng xấu.
Nhưng ông hãy nghĩ kỹ đi. Ác cảm với những từ nhân loại, đạo đức (và những gì mà nghĩa của nó hoàn toàn vô tội) xuất phát từ ác cảm với những nhà đạo đức giả hay nói đến sự vì nhân loại. Trong lúc trò chuyện, chúng tôi gặp một người quen nữa.
Hạnh phúc với mỗi lần lấy can đảm mượn đồ dùng học tập của nàng. Tôi rất không thích đi sâu vào cay nghiệt hay hằn học, vì nếu thế, tôi lại dễ bị giống bất cứ kẻ tầm thường không có khả năng sáng tạo nào khác. Họ sẽ chọn một thế giới hòa bình chứ, tất nhiên.
Cũng là để thăm dò phản ứng. Sáng ra, đúng hơn là gần 12 giờ trưa, mẹ sang kéo chăn gọi dậy: Dậy ăn cơm nào. Tất nhiên tôi biết có thể tôi đánh giá thấp trí tuệ và lòng bao dung của họ.
Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?. Vẫn chứng nào tật nấy. Quả thất vọng khi xung quanh thường coi truyện là một thứ xa xỉ.
Ba ngày sau, giờ này, tôi sẽ trở lại. Chúng tôi thương hắn, thương gia đình hắn. Cũng như với cuộc đời này.
Vứt béng cái chuyện này đi. Tất nhiên, cuộc sống đưa đẩy sẽ không cho con người nhiều cơ hội để độc lập làm những việc thấy cần thiết và bổ ích thay cho những sắp đặt nhàm chán, vô nghĩa. Không to tiếng, không hút thuốc, không nghiện ngập, không đàn bà, không ăn cắp vặt.
Bạn không coi đó là một nỗ lực sai lầm, huỷ hoại toàn bộ sự tự nhiên. Đây là một thử thách nữa. Tôi khóc cho những thất vọng lớn đầu đời.