Ông tìm cách đáp ứng đúng nhu cầu của từng nhóm khách, và mở rộng thị trường. Đó là câu hỏi chưa ai từng nghe từ đầu thế kỷ, tác giả Kenvin Maney viết trong The Marverick(*). Năm 1943, cỗ máy khổng lồ to bằng căn phòng hoàn thành với tên gọi là Mark I.
Nhà thiết kế nhãn hiệu Paul Rand chỉ làm cho nó rắn chắc, vững chãi và cân bằng như giải thích của tài liệu IBM. 000 nhân viên đè nặng lên IBM khi các hợp đồng cho cuộc chiến đã chấm hết. Nhưng nguyên tắc 5C vẫn là nguyên tắc vàng của những nhà bán hàng chân chính cho đến tận ngày nay.
Nhưng trong lời dẫn của bài viết, bà viết một câu duy nhất: Công nghệ thì quan trọng nhưng con người phải trên hết (Technology is important but people must come first). Phát minh này cho đến hơn 30 năm sau đã cống hiến tuyệt vời cho kỹ thuật vô tuyến nhờ khả năng chuyển mạch liên tục trong khoảnh khắc phần giây của nó. Watson đã đọc bài báo đó và ngay lập tức nổi cơn thịnh nộ và điện thoại ngay đến tòa soạn.
Watson chịu đựng và chịu thiệt để chuẩn bị đón đầu và bứt phá vào nhu cầu tăng cao sau khủng hoảng. đã nhấn mạnh nó hơn cả một khẩu hiệu. Time (thuộc Fortune) là một nơi ngập rượu (heavy-drink- ing).
Nhưng cũng chính tạp chí uy tín này phải nhận rằng IBM đã nhanh chóng sản xuất máy tính của chính công ty và tiếp thị bằng lực lượng dịch vụ và bán hàng thiện chiến, nhiệt tình. Watson (và bất cứ nhà quản lý nào) cần tạo ra những phương thức nền tảng nói cách khác là những công cụ sẽ quản lý thay vì cá nhân nào đó quản lý. Ông đã từng bị giằng xé bởi những cơn buồn chán và có lần ông đã bật khóc vì ý nghĩ người cha tàn bạo của ông muốn ông làm việc cho IBM và thậm chí còn muốn ông điều hành cả một công ty lớn như vậy.
Nếu tôi thật sự hiểu biết về cách chơi golf thì nhất định Hãy chú ý những lần ông vấp ngã bởi vì, với ông, đó là những lúc quy trình tư duy và mọi cảm xúc bắt đầu. Cả nửa cuộc đời sau, ông đã làm việc cật lực từ một bản án, từ một sai lầm và giờ đây tổng thống và là bạn của ông gọi ông là một người tốt.
Người đàn ông quyền uy trong công ty, trong mắt công chúng và là cha của bốn người con đã thấy mình bất lực như thế nào khi để bậc thân mẫu của mình ra đi không phải vì tuổi tác tự nhiên mà vì mắc bệnh viêm phổi. Watson lo lắng vì không biết gia sản cả đời có thể nào chuyển vào tay một người mải chơi và chán ngán IBM như Tom? Tình hình thật nguy hiểm khi Tom xác nhận với con gái vào cuối đời rằng ông đã rất sợ hãi nhận lĩnh IBM. Ông cũng chịu khó đi đến các văn phòng để nghiên cứu màu sơn, thay đổi kích cỡ, kiểu dáng.
Watson tỏ ra là người có uy lực khi tiếp xúc Lou Gerstner, người của thập niên 1990, đã khiến cho tất cả thành viên của IBM hốt hoảng khi chuyển đại công ty quan trọng nhất của thế giới về máy tính cứng sang dịch vụ, thương mại điện tử rất mềm. Quê hương của Watson tuy tham chiến và bị tấn công ở Trân Châu Cảng, hai con trai của ông đã nhập ngũ nhưng nước Mỹ chưa bao giờ là chiến trường.
Điều này là bình thường trong các công ty vào thời kỳ đó khi mà chuyện phì phèo xì gà khói um cả lên trong nhà Watson đã không cần phải nặng lòng khi bỏ các phân nhánh Đo đếm, Đồng hồ để cống hiến cho công việc xử lý thông tin. Biến IBM thành công cụ chống chiến tranh là cách tiếp theo mà Watson muốn giải thích mục tiêu phấn đấu của tôi.
Một cuộc họp các giám đốc vào mùa thu năm 1913, Watson ngạc nhiên vì thấy Grand, một người mới vào và luôn bên cạnh Patterson trong trận lụt, được mời phát biểu trước ông. Trước Gerstner ba thế hệ, Tom con trai và là người kế nghiệp của Watson mới thực sự là nhà lãnh đạo đưa IBM trở thành gã khổng lồ của thế giới. THINK tư duy của ông đã được lưu truyền từ đó đến nay.