Như vậy, chọn đề tài để nói là một điều rất quan trọng. Marsall bước vào, ông chúc tôi may mắn Anh sắp lấy tên là gì? Và tôi biết ai ở tình huống như tôi cũng vậy.
Rồi những câu hỏi đại loại như là: Tại sao bạn lại chọn công ty này mà không phải là những công ty khác? Hay tại sao bạn lại thích làm nghề này?. Yêu hay ghét đơn giản chỉ là những cảm xúc bình thường cần phải có của một con người. Chỉ có năm từ, rõ ràng, rành mạch: Đây là nghề phát thanh!
Và khi có ai đó nghỉ bệnh hay được nghỉ phép thì ngay lập tức, tôi liền tình nguyện xin gánh vác luôn phần việc của họ. Cha kể cho tôi nghe về những binh sĩ liên bang thời nội chiến với Joe DiMaggio, về tang lễ của Lou Gehrig năm 1941. Sau đó khóa chặt của lại và bắt đầu nói, nói và nói.
Thứ nhất, người nghe khổ sở vì không hiểu nổi. • Họ luôn nhìn mọi việc với một quan điểm mới, một khía cạnh mới. Tôi đọc rất nhiều các bài diễn văn.
Dĩ nhiên trong một bữa tiệc thật đông đúc thì sẽ không ai trách nếu không thấy bạn quay trở lại. Remember? (Em có nhớ cái đêm hôm ấy? Đêm mà em nói Em yêu anh. Nếu không cẩn thận khi dùng chính xác từ thì bạn sẽ gặp bất lợi lớn.
Dĩ nhiên không ai bắt bạn phải nhìn họ chằm chằm (Điều này khiến người ta rất khó chịu). Sau hết, chắc tang lễ là điều không ai muốn nhưng chúng ta vẫn phải đến đó vì cùng một lý do như nhau: chúng ta yêu người bạn, người thân của chúng ta. Bởi thế, như tôi đã khẳng định từ đầu, biết lắng nghe là yêu cầu rất quan trọng.
Không có gì làm họ mất tập trung khi đang nói. Trong những chương trình truyền hình, có lẽ tôi là MC sử dụng câu hỏi này nhiều nhất. Lúc ấy chưa có điện, chưa có radio hay truyền hình mà chỉ có những cơn dịch bệnh hoành hành không thuốc chữa.
Thế là tôi lọt xuống luôn. Ông luôn muốn dành nhiều thời gian cho tôi, dẫu phải làm việc sáu ngày một tuần trông coi quán Eddie. Còn ba từ quan trọng nhất trong việc điều khiển một cuộc họp là gì? Chuẩn bị, chuẩn bị và chuẩn bị.
Và cậu ấy đã vô cùng thành công. Sau đó tôi đã làm gì? Tất cả mọi việc! Tôi xin phụ trách bản tin thời tiết buổi sáng, làm tường trình chuyên mục thể thao buổi chiều. Đến ngày nay thì cuộc trao đổi của họ quả đã trở nên bình thường rồi đấy.
Dĩ nhiên không ai bắt bạn phải nhìn họ chằm chằm (Điều này khiến người ta rất khó chịu). Một ánh nhìn đôi khi cũng chạm tới trái tim… như chơi! Bởi thế, bạn ạ, đừng bao giờ lãng phí quên đi cái cửa sổ này khi đang trò chuyện. Liệu tôi có nói điều gì không phải hay không? Tôi cố trấn tĩnh và tự nhủ hãy tự tin lên, cứ nói những gì mà mình nghĩ lúc đó.