Quả là tôi không muốn viết mấy về những cái này khi nó khô khan. Cái bệnh của tôi bố mẹ đã hết thuốc chữa. Tình trạng này có lúc xảy ra thường xuyên.
Lúc tôi khóc, mẹ khóc. Tôi sẽ kể nhưng đã 9h kém 10, sắp đến giờ học 3 tiết sau. Có hôm tự nhiên nó nửa đọc nửa hát câu: Sinh ra tại đây-chết tại nơi này-còn đâu chỗ trống-cho lòng phiêu du.
Những cái đó rồi sẽ đến, không tránh được. Nhiều đến độ mà có lúc bạn cảm giác như âm thanh không đi từ ngoài vào mà như phòi từ óc, từ thất khướu ra. Hiếm người thấy đỏ mặt.
Đối phương gật đầu nhận bàn giao những sinh linh nhỏ bé lúc nhúc còn sống sót. Chỉ muốn chửi thẳng vào mặt những kẻ ruồng bỏ cái bản năng người của mình một cách hèn nhát. Bố bao giờ cũng thế, trong những món vật chất, bố luôn chọn phần dở nhất.
Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang. Vừa đi đá bóng về buổi chiều, bác hỏi: Hôm nay cháu có đi học không. Và càng cô độc vì không được hiểu, con người ta càng dễ ích kỷ.
Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra. Nhưng không phải sở thích. Khi bạn vừa vùng ra khỏi giấc mơ này thì đã bước vào một giấc mơ khác.
Có thể làm nó hấp dẫn và thuyết phục hơn bằng cách sử dụng nhân vật là một người lớn tự kiểm điểm. Tinh thần của ta vẫn khá thông thoáng nhưng đầy mệt mỏi, đâm ra nó hay sợ vớ sợ vẩn, biết làm sao. Ngoài những yếu tố ngẫu nhiên, vận mệnh của loài người được định đoạt bởi những người tài.
Tôi cứ tà tà gạt chân chống. Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ. Bạn thử phân tích kỹ hơn sự lạc lõng của mình trong thế giới này.
Có thể em muốn thế trong những lúc cô đơn. Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào. Mà lại vì chưa lăn ra chết, chưa hóa điên dại nên lại che mắt họ khỏi cái bi kịch rành rành dễ vương vấp tới muôn đời sau.
Và để trung thực với mình, anh không hướng về nó nữa. Và cũng thật dễ hiểu. Nó là đầu đàn cho thế hệ sau, là cái mà các em nó nhìn vào, là trưởng chi, là đứa sẽ thay bố tôi rồi bố nó làm trách nhiệm với họ mạc.