- Nó cần rất nhiều nước, chính xác là nó cần nguồn nước trực tiếp từ một dòng chảy nào đó. Đã lâu lắm rồi ông không biết thế nào là mùi vị của niềm vui, thành công hay hạnh phúc. Bà chắc chắn sẽ giúp được ta.
- Lần đầu tiên, giọng nói của bà không còn chứa đựng hai sắc thái đối nghịch nhau nữa. Đó không phải là cây bốn lá mang lại sự may mắn vô tận, nó là cái cây mang lại. Các hiệp sĩ nhìn nhau.
Max thấy thế liền vội nói: Cây bốn lá không thể mọc được ở nơi nào có đá. Thế là cha tôi được thừa hưởng toàn bộ gia tài của ông chú để lại.
- Ta còn đang suy nghĩ. Nott quyết định đi đến nơi mà anh chắc chắn sẽ tìm được Merlin, đó là vườn thượng uyển của hoàng cung. - Chắc cậu còn nhớ là nhà tôi rất nghèo, nghèo hơn cả nhà cậu khi chúng mình còn sống ở khu phố đó.
Nott nhảy xuống ngựa và đi tới phía trước bà. Mụ làm bộ quay lưng đi. - Ngươi đang nói gì thế? Ta chẳng biết Sid cũng như cái gã ngốc nào đã nói cho mi cái điều vớ vẩn này.
Kỳ lạ thay, bây giờ Sid ít cảm thấy lo lắng hơn về việc liệu mảnh đất mình chọn có đúng là nới Cây Bốn Là thần kỳ sẽ mọc hay không. - Ngươi biết là ta chưa tìm được rồi còn gì! Ston, ngươi hãy nói cho ta biết, có phải là trong khu rừng này chưa bao giờ có một cây bốn lá nào mọc lên phải không? Hoặc cũng có thể là nó mọc quanh đây, lẩn khuất trong những tảng đá này? Tôi sẽ gặp lại anh ở thị trấn.
Thật ra, Sequoia không định trả lời thêm một câu hỏi xấc xược của một gã hiệp sĩ kiêu căng nào khác nữa, thế nhưng qua lời nói và điệu bộ của Sid, bà thấy chàng không phải là một hiệp sĩ loại đó. Họ tìm kiếm những người giúp họ tái khẳng định những suy nghĩ yếm thế của mình. Sau cùng Sid đã thành công: chàng mừng rỡ nhìn dòng nước nhỏ, trong vắt chảy đến nơi cần nước - mảnh đất của chàng tạo nên - và từ đó nước thấm lan tỏa khắp nơi xung quanh .
Anh muốn có thêm một người nữa khẳng định những gì mà anh đã biết: rằng không có một cây bốn lá nào mọc được trong khu rừng này cả, rằng anh ta là một người không may mắn. Ta đâu có làm gì cho anh. Vì thế Nott lên tiếng chào bà:
Năm phút nữa lại trôi qua. Chàng cũng biết rằng Gnome chính là vị thần mình cần tìm tới để hỏi về cây bốn lá. Với thanh kiếm trên tay, chàng vừa ngủ vừa canh chừng thú dữ.
Vì quá nôn nóng, anh không còn màng gì đến sức lực có hạn của con hắc mã. - Con không cần phải cảm ơn ta. Nott nghĩ rằng có lẽ thần Gnome đang nói dối.