Xxxcomvn

đêm thác loạn tại phiên chợ đài loan

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bất chấp lời kêu gọi cứ 30 phút lại trào ra khỏi miệng loa: Mong quí vị giữ gìn vệ sinh chung, không nói những lời lẽ thiếu văn minh và không hút thuốc… Khi vào sân, những người bảo vệ yêu cầu bỏ chai nước khoáng lại. Và bác cũng phải sống cho mình, đó mới là sống trọn vẹn. Mặc cảm khi viết về mình và đang viết không phải để ngợi ca những người xung quanh.

    Nó không bắt nạt được đứa mạnh thì nó bắt nạt đứa yếu hơn. Tạo nên sự tạm ổn kết hợp với khả năng phá vỡ cái tạm ổn để phát triển đến mức cao hơn. Làm thế nào đây? Làm thế nào để bác ta tin? Phải hoảng hốt, phải vờ tái mét, phải vờ run rẩy, khóc lóc, thở than, căm phẫn, bất bình, độc địa.

    Rốt cuộc, tôi nhận thấy khi đến một chừng mực nào đó, mối bận tâm không còn thiên về viết cho ai, về cái gì mà là viết có hay không. Tôi giới thiệu qua và bảo ông anh phải tắm để cho da ẩm rồi vào xông hơi khô. Họ không bao giờ cần ngờ rằng Tự Nhiên là một đứa trẻ cả thèm chóng chán.

    Tôi khóc vì không biết những hạn chế ấy có giải quyết được không. Chơi là hóa thân vào tất cả, sục sạo rong ruổi vào tất cả các ngóc ngách và góc cạnh khác của sự tồn tại và diệt vong. Cảm nhận được khi nào cát sắp đầy khoang ác thì làm gì đó để xoay ngược lại.

    Mọi người gọi: Ngheo! Ngheo! Tôi không đáp. Chơi là thay đổi nhân loại mà cũng làm họ chả mảy may suy chuyển. Dễ dàng bắt quen với nhau và tạo không khí thoải mái sau vài lần cụng ly.

    Ông sẽ được thoát li, thoát li khỏi những kẻ như tôi. Khi bạn mơ thì bạn ít biết là mình mơ. Em không viết cũng vì em muốn chăm sóc cho anh nhiều hơn.

    Bạn chẳng biết phải làm gì nữa. Và sốc trước một chuỗi ngày dối trá của đứa cháu? Bạn từng nghĩ đến chuyện này. Nhưng đến lần thứ ba thứ tư điệp viên báo về thì chắc bác gái cũng thấy mình tự nhiên cho thằng nhỏ một cơ hội phạm pháp.

    Những trận bóng và bác bấm huyệt gần nhà làm tôi thấy khoẻ hơn. Ông nội ngồi bàn chuyện tổ chức cưới hỏi cho chị cả. Tôi khóc vì tôi không coi thường thế hệ đi trước nhưng thất vọng vì họ.

    Thầy có vẻ tốt nhưng nhu nhược. Phần còn lại của cái đèn… À quên, cái xương sống đèn màu đen. Chắc mẹ không đi được một mình.

    Nói chuyện làm ăn, chửi bậy, nguyền rủa nhoay nhoáy cả rồi. Đấy, như kiểu có sương mù trong phòng. Bạn còn phải sống dài dài.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap