Người Hòa Lan, trước khi vô nhà, phải cởi giày ra, để ở bực cửa. esope, nô lệ Hi Lạp, viết những ngụ ngôn bất hủ sáu trăm năm trước Thiên Chúa giáng sinh. Ông nên coi chừng hữu dõng vô mưu.
Lần sau, nếu ông đi ngang, xin mời ông vô chơi, chúng ta bàn luận lâu về chuyện đó. Họ đã kiêm được, trong thế giới thần tiên của họ, cách thỏa mãn lòng khát khao danh vọng của họ. Tôi trở về, tươi tỉnh.
Nhưng ông đã khéo gợi những tình cảm cao thượng nhất của họ. Nhớ được tên đó, đọc nó được một cách dễ dàng, tức là khen người đó một cách kín đáo và khôn khéo. Một lần được ông tiếp, tôi hỏi ông bí quyết của sự thành công đó.
Cha mẹ hỏi nhau: "Làm sao cho nó thèm ăn sáng được?". "Lấy công tâm nhận những sự gắng sức của họ, khen những tấn tới nhỏ nhất của họ. Khi một con chó hơi tấn tới một chút, anh vuốt ve nó, khen nó, thưởng nó thịt; nói tóm lại, trọng thị sự thành công của nó.
Ngài tả tỉ mỉ loài chim đó cho nó nghe. Nó tràng giang đại hải như một bộ bách khoa tự điển vậy. Ông ta khuyên tôi mang về bận thử một tuần nữa.
Nó cãi: "Không phải tôi đâu. Ông trả lời bằng mấy dòng sau này: Vì cậu tỏ ra "biết nghe" cho nên được các danh nhân đó kể chuyện mình cho cậu.
Ông nói rằng không biết và khuyên tôi hỏi "Nghiệp đoàn kiến trúc sư". Cuối bữa, đích thân anh dâng khách một món tráng miệng thiệt ngon. Có lẽ vì giận dữ mà tôi đã xét anh vội vàng quá, nghiêm khắc quá.
Nguyên do là người ta đã đánh thuế vào một số tiền 9. Thứ nhất: các bạn sẽ say mê học được một môn học có giá trị vô song về phương diện giáo hóa. Ông khách hàng làm ra sao? Ông bằng lòng trả hết cả số tiền, một số tiền quan trọng.
Tôi thích môn đó lắm. Những giờ sống bên cạnh bà vợ đứng tuổi đó là những giờ êm đềm nhất trong đời ông. Chúng ta nên nhớ rằng những người mà ngày mai chúng ta sẽ gặp, cũng có những nhược điểm như Tổng thống Wilson.
Bà ta vinh hãnh tuyên bố rằng trứng lời hơn là bơ, sữa. cùng bạn ông ta chẳng biết chút gì hết, chỉ trích bậy. Thường thường một trăm bức thư mới được một bức trả lời.