Đó là tấm thẻ chứng cứ, trên đó ghi lại lời giao hẹn, nếu đến kỳ trả nợ mà người đó không thanh toán được, thì họ phải giao cho tôi một tài sản nào đó có giá trị tương đương để khấu trừ. Một buổi chiều nọ, người nông dân nghe con bò đực phàn nàn với con lừa về công việc nặng nhọc của mình: Khi chúng tôi đến nhà mẹ bà Sira, thì trời đã tối đen như mực.
Ông cũng rất thích cưỡi những con ngựa đẹp, khỏe mạnh thuần chủng Ả rập. Tôi thu hết sức lực và hét lên thật to để thể hiện lòng quyết tâm sắt đá của mình. Cháu hãy tưởng tượng bọn ông phải làm việc trên một vùng đất nứt nẻ, khô cằn như sa mạc, không có một bóng cây, chỉ toàn là những bụi cây thấp lè tè và mặt trời nắng như đổ lửa xuống.
Bên ngoài trời đã tối. - Một cây đàn lia như thế chẳng mấy chốc anh sẽ có được thôi. - Vâng! – Con đáp lại – Mong muốn lớn nhất của tôi hiện nay là tích lũy đủ số vàng trước đây cha tôi đã cho tôi.
Quả là ông chưa bao giờ biết được sự giàu sang thật sự cho đến khi nhìn thấy tận mắt nhà vua Nebuchadnezzar đội cái mũ dát vàng, mặc chiếc áo nhung gấm sang trọng và ngay cả rèm của chiếc xe ngựa cũng bằng loại vải màu vàng quý hiếm. Theo hai người thì so với ngựa của họ, con ngựa kia chỉ là một con lừa nặng nề chậm chạp. Lúc đó, ông cháu là một nhà buôn thảm, thường mang hàng hóa chất đầy trên lưng một con lừa đi khắp thành phố cùng với một người nô lệ da đen đi theo để dắt lừa và khiêng thảm.
- Vậy là bà đã hiểu được những gì con nghĩ trong thời gian qua. Không biết bao giờ tôi mới đạt được ước mơ có được một cây đàn lia lớn hơn để có thể gảy nên những khúc nhạc mà tôi ao ước. Nó sẽ là người chăn dắt lạc đà cho em.
Lúc ấy con thật sự bị họ cuốn hút vào kế hoạch nghe có vẻ rất hợp lý ấy mà không kịp suy tính thiệt hơn. Nhưng đến lúc này việc buôn bán cũng gần như sụp đổ. - Này Kauskor ơi! Ông đâu rồi? Thức ăn đã nguội cả rồi.
- Dạ thưa bệ hạ! Điều đó cùng với lòng ham thích làm giàu của hạ thần nữa ạ! Bạn nên tham vấn ý kiến của những người giàu kinh nghiệm và tin tưởng vào lời khuyên đó, sao cho vàng có thể sinh lợi nhiều nhất. Ông trầm tư suy nghĩ, mặc cho con lạc đà sải bước xuống bờ dốc thoai thoải.
- Người chủ của chiếc xuyến này từng là người bạn của tôi. - Anh đã giữ vững ý chí mạnh mẽ của mình sau khi bị mất tất cả số tiền tiết kiệm trong năm đầu tiên. Tarkad cảm thấy thật xấu hổ.
Quả là ông chưa bao giờ biết được sự giàu sang thật sự cho đến khi nhìn thấy tận mắt nhà vua Nebuchadnezzar đội cái mũ dát vàng, mặc chiếc áo nhung gấm sang trọng và ngay cả rèm của chiếc xe ngựa cũng bằng loại vải màu vàng quý hiếm. Và thế là số tiền quay về túi của tôi ngày một tăng lên rất nhiều. Cho nên cha muốn rằng, con hãy tự mình đi tìm một công việc chứng tỏ con cũng có khả năng kiếm ra tiền.
- Trước kia, cháu đã không nhận thức đúng về con người của ông cháu. Có lẽ ông ta sẽ sẵn lòng chỉ dẫn điều ấy để cái đầu đang mụ mẫm, chậm chạp của tôi sáng ra! Chán nản, mệt mỏi, tôi quay trở về Babylon và rất bực mình vì thấy cổng thành đã đóng chặt.