Cảm xúc tương tự trong niềm vui sướng, tình yêu hoặc sự đam mê tình dục. Vâng, tôi đã hủy bỏ Mẹo nhỏ #40 và có lẽ đã phải chịu sự đầy đọa trong nghề nghiệp hoặc bản thân vì việc đó. Ban đầu Pavlov cho các chú chó ăn những món bọc bột ớt để phục vụ đề tài nghiên cứu về loài chó.
Đây là một chút lời khuyên cuối cùng có giá trị nhất trong các lời khuyên trên. Cô ấy không muốn nghe những lời thú nhận về vụ bê bối của Tiffany. Tuy nhiên, nếu bạn có một người bạn thoáng tính và cả hai đều thấy thoải mái với mọi sự sắp đặt, hãy đồng ý làm công việc tương tự cho nhau: Tôi sẽ thổi chiếc còi của bạn còn bạn sẽ thổi chiếc còi của tôi.
(Tôi gọi anh ta là anh bạn cùng phòng lý tưởng. Không trả lời câu hỏi của tôi, bà mẹ mỉm cười và nói luôn, Thế đấy, phần lớn bọn trẻ đều có đầu máy chơi điện tử. Lần này, hãy giả vờ bị quấy rầy bởi anh bạn huênh hoang của bạn đang ra hiệu cho bạn ở sau lưng anh ấy.
Rồi anh ấy thì thầm rằng anh ấy đã xoay những chiếc ghế ở bên đối diện thấp xuống. Một chàng trai trẻ đẹp trai đang cầm một bưu kiện. Nhưng Gordon thì không.
Tuy nhiên, chỉ cố gắng một chút, bạn có thể phát hiện được những sự việc thông thường về một ngày của anh ta. Bạn có lẽ quên mất tên thứ ba. Còn người kia, nghĩ cho cùng, đã nói Tôi rất vui khi có thể giúp anh thoát khỏi đây, nhấn mạnh tầm quan trọng của anh ta.
MẸO NHỎ #44 Nên biết khi nào bạn không phải là nhân vật quan trọng Tuy nhiên, trong đầu tôi lập tức vang lên lời phàn nàn tôi không có gì để mặc. Khi anh ấy xuất hiện triệu chứng, tôi đã phải vào bếp để nấu cho anh một nồi súp gà.
Nhưng đừng là người nghe. Vì vậy, Gordon bị mất vai trò anh hùng trong cuộc sống của tôi, và tôi đã phân lại anh ấy là một vai phụ. Tôi đã nêu bật tầm quan trọng của cái bắt tay trong bài diễn thuyết của tôi, vì vậy tôi cảm thấy thoải mái ca ngợi cái bắt tay của ông ấy.
Nó tạo cho họ cái mà tôi tin là các bạn, những người trần mắt thịt gọi là sự ấm áp. Cô ấy đáp lại, Mình chỉ muốn nói với cậu một điều thôi. Câu thần chú của tôi là: Hãy lén vào muộn và trốn ra sớm.
Nếu bạn vận dụng vài trong số tất cả những kỹ năng này với ai đó, họ sẽ thấy vui khi gặp bạn hoặc thậm chí vui khi nghĩ về bạn. Khi tôi gửi bản thảo cuốn sách này cho người biên tập, cô ấy đã gửi thư lại cho tôi Tôi thích cuốn sách đó! Thật đáng tiếc, hóa ra cô ấy chỉ đọc phần mục lục. Con người thường kìm chế cảm xúc bộc phát của mình giống như quả lựu đạn nổ chậm.
Trong nhiều tình huống, mọi người coi trọng những phản ứng chậm nhưng thận trọng hơn là những câu trả lời nhanh. Để tôi trả lời câu hỏi này, hãy quay lại Thời kỳ khủng hoảng những năm 1920, đặc biệt vào lúc 11. Bức tranh đó vẽ cái gì vậy?