“Alvy cuối cùng cũng có được những gì mà ông ấy muốn,” Catmull nói, “nhưng ông đã bị căng thẳng trong vòng một năm liền và sau đó ông đã bị nhiễm trùng phổi. “Không một ai ở Atari biết điều đó, và tôi có thể đếm trên đầu ngón tay số người được tôi tiết lộ về điều đó trong cả cuộc đời mình. “tôi đã nhắc nhở ông ấy rằng, về căn bản chính đó là kế hoạch của Ed và John.
Nó sẽ phải tối giản, thoáng khí và để chừa thật nhiều khoảng không để mọi người thử các sản phẩm. Tại sự kiện họp báo vào thứ Sáu được tổ chức tại khán phòng của Apple, Jobs đã làm theo lời khuyên của McKenna, ông không luồn cúi hay xin lỗi, nhưng vẫn có thể xoa dịu vấn đề bằng cách cho thấy rằng Apple đã nhìn nhận được sai lầm và sẽ cố gắng hoàn thiện nó. Sculley nói là bộ phận phải phục vụ vì lợi ích chung của Apple như một thể thống nhất.
“Tôi luôn thấu hiểu vẻ đẹp của những thứ được làm bằng tay. “Những bộ phim ngắn của Lasseter thực sự hấp dẫn từ cách kể chuyện đến cách sử dụng kỹ thuật,” Katzenberg nhớ lại. ông đã đến văn phòng của Mac vào hôm thứ Hai tuần kế tiếp, yêu cầu nhóm thiết kế đi mua một chiếc, và đưa ra một loạt các đề xuất mới dựa trên các đường nét, đường cong và đường xiên của sản phẩm.
Người đồng sáng lập Pixar, từng có mâu thuẫn với Jobs. Đã có một khoảng lặng kì cục trong bầu không gian hôm đó. Người quản lý trung tâm này, không ai khác chính là người bạn tại trường Reed của Jobs, Robert Friedland.
Bất chấp tầm vóc của mình, đôi lúc họ cho thấy vẻ tôn kính hay bị hăm dọa bởi Jobs, và họ luôn cố gắng để làm ông vui vẻ. “Chuyện này tệ quá,” ông thốt lên. Cả khán phòng như nổ tung bởi những tràng pháo tay.
Do có một số vấn đề trong việc xin sự chấp thuận của Washington cho một số các giấy phép xuất khẩu cần thiết, họ đã đến thăm Tùy viên thương mại của Đại sứ quán Mỹ tại Moscow, Mike Merwin. Catmull dẫn ông xuống văn phòng đồ họa, và lúc mà Lasseter bắt đầu thuyết trình và thể hiện sự nhiệt huyết đối với sản phẩm của mình, Jobs đã bắt đầu trở nên dễ chịu hơn. Khi Iger lên sân khấu, trông ông cũng thoải mái và tự nhiên như Jobs.
số tạp chí đó viết về những người doanh nhân trẻ tuổi. Chuyến đến thăm lần này ông có thể sẽ rất vui vẻ, khôi hài, nhưng lần sau có thể ông sẽ lạnh lùng, thậm chí bẵng đi một thời gian ông không hề đến. Nhưng Nolan Bushnell, người sáng lập Atari (10 năm trước là một cố vấn được nhiều người trọng vọng) đã nói với Time rằng tài năng của Jobs đã bị uổng phí”.
Tiếp theo là bộ nguồn. ở Pixar, nơi làm việc của những người viết truyện và minh hoạ dường như yên bình hơn và họ đối xử dịu dàng với nhau hơn, thậm chí là với cả Jobs. (Có một công ty rõ ràng có thể cung cấp một phần mềm như thế - NeXT - nhưng cũng phải mất một khoảng thời gian thì Apple mới để ý đến phương án đấy).
“ông ta không trả lời được các câu hỏi, không biết là mình đang nói về cái gì, và cũng không cho thấy chút tự tin nào. Đột nhiên ông dừng và quay phắt lại. Thay vào đó, chúng nằm bình yên bên nhau, nhà này cạnh nhà kia bám theo một con đường phẳng lặng và yên tĩnh, ngăn cách nhau bằng những lối đi bộ rộng rãi.
Những bức ảnh và những video của Jobs trông hốc hác bắt đầu xuất hiện trên mạng, và những tin đòn về tình trạng sức khỏe tồi tệ của Jobs nhanh chóng được tràn lan. Jobs gạt bỏ lời bình luận ấy, coi đó chỉ là tư duy của một người chưa trưởng thành. Jobs đăt ra những khuôn phép chặt chẽ trong quy trình tuyển dụng.