Thân xác rã rời và kiệt quệ, đôi môi nứt nẻ và rướm máu, lưỡi khô khốc và sưng phồng, dạ dày trống rỗng… đối với tôi không còn quan trọng nữa. Vì thế, họ nói rằng sẽ nhất quyết tham gia và nắm chắc phần thắng trong tay. Nhưng Tarkad im lặng không nói gì, và anh nghĩ mình cũng chẳng có điều gì để nói cả.
- Lúc còn trẻ, tôi đã không nhận ra được điều đó. Xung quanh tôi là một vùng đất hoang vu rộng lớn, chỉ toàn đá và những bụi gai nhọn, không hề có dấu hiệu của nước hay cây cỏ có thể ăn được cho người và lạc đà. Điều mong ước của ta là làm thế nào để Babylon trở thành một vương quốc giàu có nhất thế gian, và để thực hiện được điều đó thì vương quốc của chúng ta phải có nhiều người giàu có.
Thật ra, vàng chỉ dành cho những người nào biết quy luật của nó và tôn trọng các quy luật đó. Lòng vô cùng biết ơn Dabasir, Tarkad thấm thía một điều: “Một khi đã có ý chí sắt đá, thì con người sẽ dễ dàng tìm ra được một con đường để tiến lên phía trước!”. - Ta đã từng biết họ cách đây bốn mươi năm.
Do vậy trong tương lai, tôi sẽ cố gắng hết sức mình để nắm chắc những cơ hội tốt khi nó đến với tôi. Ông Arad đặt tay lên vai ông và nói: Do đó, ông ta đã đặt cược một món tiền lớn cho bất cứ ai có ngựa chạy nhanh hơn con ngựa của mình.
Dạy anh ta làm việc đã khó, nhưng làm thế nào để uốn nắn tư tưởng, điều chỉnh những thói quen ăn chơi, tiêu xài phung phí của anh ta lại càng khó hơn. Ở đấy, khi có người đến mua, cậu hãy nói với họ rằng cậu là một người chăm chỉ, chịu khó và siêng năng làm việc. Song đến ngày mai, chúng ta lại tru tréo lên bởi vì chúng ta để mất vàng.
Bức tường thành bao bọc hoàng thành thường cao hơn bức tường thành của vương quốc. Khi đó, con đã mất sạch vàng, ngựa, nô lệ, áo quần đẹp. Cuối cùng, con đành phải chấm dứt việc hợp tác làm ăn chung với anh ta.
Có lẽ đã trải qua nhiều kinh nghiệm cay đắng, nên tôi cảm thấy đầy hy vọng và tin tưởng vào cuộc sống sau này. - Nếu cứ mỗi buổi sáng, bạn bỏ vào trong giỏ mười quả trứng, đến buổi chiều chỉ lấy ra chín quả. Megiddo ngừng nói khi nhìn thấy một người đàn ông vạm vỡ đến hỏi có người nào biết làm việc đồng áng không.
Rượu của ông ấy rất thơm và ngon. Câu chuyện ban nãy tôi kể cho các bạn nghe chỉ là một trong những câu chuyện mà tôi đã từng trải qua, cho thấy bản thân tôi cũng đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội tốt trong cuộc đời mình. Ông ấy đã có đủ tiền để chuộc lại sự tự do, nhưng ông đang bối rối.
Phần lớn mọi người đều vui vẻ chấp nhận, thậm chí họ còn sẵn lòng giúp đỡ tôi, nhưng cũng có một số người trách cứ tôi. Kho báu đầu tiên của tôi chỉ là một túi tiền rách nát và tôi thường xuyên sầu khổ vì nó luôn luôn trống rỗng. Dabasir nói với Kauskor, người chủ tiệm, đang nở nụ cười tươi rói trên môi:
Roadan à, hãy nghe lời khuyên của tôi đây: "Anh hãy giữ lấy năm mươi đồng tiền vàng đó. Ông bàng hoàng nhận ra đó chính là Kẻ cướp biển ngày trước. Trong ánh sáng lập lòe của ngọn lửa đốt bằng những bụi cây khô ở sa mạc, những gương mặt rám nắng ánh lên một niềm thích thú trước câu hỏi của ông già Kalabab thông thái.