Lũ sư tử trông thật già nua và hốc hác. Trái tim tôi nó chả sai bao giờ. Bởi em biết hy sinh từ trước anh rất lâu.
Ngheo! Ngheo! Họ đang gọi con mèo, dưới tầng. Ông sợ đó sẽ là những ánh hào quang rực rỡ cuối cùng. Mai là giỗ mẹ chồng phải mua con gà.
Khi đôi tay khô héo của nàng áp lên má ta, ta vẫn thấy sự dịu dàng và mềm mại. Thằng em cũng như tôi, ngồi yên cả buổi, cái ngồi yên của loại ra vẻ ta đây thấu suốt. Cảm thấy thế gian hoàn toàn lãnh lẽo.
Tự trấn tĩnh rồi nhủ: Đây không phải là tính cách của ta. Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố. Lặp lại, tôi khóc vì sự thông minh và chủ quan của họ khiến họ không tiến được gần tầm nhận thức của tôi.
Sẽ là đê tiện khi đòi hỏi lòng bao dung cho sự kém cỏi trong nghệ thuật. Cô gái bảo: Không. Chúng tôi đi tiếp đến 2 phòng xông hơi khô ướt và 2 bể sục nóng lạnh.
Bạn nằm xuống, trùm chăn lên đầu. Nó góp phần cải thiện mối quan hệ ít hiểu nhau. Nhưng hành động của cháu về hiện tượng thì cháu rất không tôn trọng mọi người.
Nhưng bác với cách sống của mình, cũng chỉ là một hành khách trên chuyến xe lịch sử. Chỉ có giữ được nhân cách và không giữ được nhân cách mà thôi. Bởi cô ta làm giáo viên.
Nói chung bạn tạm chiếm được thành luỹ này rồi. Đấy, như kiểu có sương mù trong phòng. Biết đâu, mất một cái xe, có thêm một người anh em, một người đồng chí.
Nhưng mà bạn này, tôi không tin vào tính bản thiện bao la của con người đâu. Cảm giác sợ hãi, đau đớn hay tuyệt vọng tột cùng cũng là một khoái cảm. Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét.
Kinh phí trên rót xuống cho chuyên án ma tuý là lớn nhất nhưng cứ như dầu được chuyển qua một dãy đường ống dài dằng dặc và đầy chỗ rò rỉ. Cứ muốn cái gì mình cũng phải toàn vẹn, lúc nào cũng phải trung thực trăm phần trăm. Có lẽ bản chất của vấn đề là mâu thuẫn giữa mong muốn ổn định và mong muốn vươn cao phá vỡ sự trì trệ đầy hiểm họa của ổn định hời hợt.