Để cắn tiếp những kẻ chống đối mục đích đẹp đẽ của tôi. Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang. Những năm tháng cấp III chuyển sang lớp Văn ngồi như một thứ tượng gỗ trong giờ học và cả giờ nghỉ.
Hầu hết là những người sống có trước có sau. Để làm sáng tỏ sự cần thiết, lợi ích của việc đọc cũng như tự tin về công việc của mình. Cả khi em ngoác miệng kêu Việt Nam vô địch! thì em vẫn duyên dáng và đầy sức sống khác hẳn đám ô hợp quá khích kia.
Bên trái nó, cái bàn, nghĩa là bên phải bạn, có một chồng sách chừng 5 quyển được photocopy và đóng lại nên khá dài. Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế? Vậy thôi, bạn sống bình thường.
Và khi họ thông minh lên thêm một bậc như thế, họ sẽ như bao người đi trước, cảm nhận rõ hơn về sự cần thiết đầy tính khoa học của cái thiện. Tại sao lúc nào bạn cũng có thể chết mà không ai biết nhỉ. Nhắc anh đi ngủ đúng giờ.
Còn lười và nhát, thì chịu. Bản chất là cái luôn song hành cùng thời gian cũ kỹ. Nhằm sớm tạo ra những con người ưu tú hơn.
Một con lươn thì chính xác hơn. Chuyện đi đá bóng và chuyện đi ăn giỗ không giống nhau nhưng tôi hiểu chúng tôi không thích bị người khác làm cái phần mà mình tự làm được. Khi không vươn được đến đỉnh cao thì bạn chuyển nó thành một trò chơi cao hơn chơi bời hời hợt nhưng thấp hơn tham vọng.
Ông sợ những tiếng rơi uất hận ấy sẽ làm vỡ giấc dịu êm hiếm hoi của vợ. Như đứng từ ngoài nhìn vào một bức tranh. Vậy mà bác tôi biết đủ chuyện đời.
Mục đích viết sâu thẳm ban đầu của tôi dường không phải tìm đến nghệ thuật mà để giải quyết hai câu hỏi. Không biết trận chung kết này, ở nhà có một vé, ai đi. Ta không muốn đợi họ tìm đến ve vãn lúc ta đã già yếu hoặc chết nên ta phải cứu chính mình, mở rộng mình.
Tôi cần làm việc, làm việc chính là sự nghỉ ngơi của tôi. Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ. Hình như có người yêu rồi nhưng mọi người cứ đùa đùa gán ghép.
Bác vừa thoăn thoắt gói vừa bảo Thấy số bác khổ không. Và cô bạn ấy phá lên cười. Nó đem lại cho bạn cảm giác thăng hoa với những phát kiến hiếm hoi.