Bệnh của tôi, ông chưa muốn biết, mà cần biết cái ví tiền của tôi đã. Hôm sau tôi gặp anh, vẻ mặt buồn tẻ nhưng có vẻ sẵn sàng để tự bào chữa. ở sở về, cha rình con ở ngoài đường.
Thượng đế hình như cũng ghét bỏ chúng ta và tôi không còn một mầm hy vọng nào hết!". Có khi thấy được sự phản động hiện ra ngoài nữa, tất cả cơ thể chống cự lại, không chịu có thái độ "bằng lòng". Cha mới lén vào phòng con.
Lúc đó, cha mẹ mới tự hỏi: "Làm sao cho nó muốn sửa đổi được". Ông ta không biết nghĩ làm sao hết. Đánh bài "Bridge"? Không! Không, không, không.
Nhưng Tổng thống Wilson nhất quyết gắng sức làm cho kỳ được. Mới mười tuổi ông thấy rằng ai cũng cho tên họ của mình là vô cùng quan trọng. Gladstone, về chính trị, là một kẻ thù ghê gớm cho phe đối lập, nhưng ở trong nhà, ông không bao giờ khiển trách ai hết.
Cha đã hỏi nghiêm khắc với con hôm nay. Bà cất ngôi nhà ấy, yêu mến nó, trang hoàng nó bằng tất cả những bảo vật thu thập được ở châu u. Nhà Ngân hàng không chịu cho tôi cố nhà của tôi thêm một hạn nữa.
Chỉ nên nói rằng bữa cơm lần đó không được hoàn toàn bằng những lần trước thôi. Xin bạn lấy kéo cắt những hàng tôi chép lại sau này, rồi dán vô trong nón hoặc trong gương, ở nơi nào mà mỗi buổi sáng, khi rửa mặt, bạn trông thấy liền. Đây là phương pháp của ông: khi có một ghế quan trọng nào trống, ông mời hết các nhà thủ lãnh lại hỏi, theo ý nên tiến cử ai.
Robert Browning mà cuộc hôn nhân với Elizabeth Barrett có lẽ mặn mà nhất chưa từng thấy, trong đời luôn luôn dụng tâm giữ lửa thiêng của ái tình. Than ôi! Hạng trung nhân không hành động như vậy. Tôi thích dắt con chó nhỏ của tôi lại nơi đó dạo chơi.
Xin bạn nhớ kỹ điều đó. Đã phí nhiều năm để tranh biện, gây lộn, và tạo ra sự phản kháng lại mình. Để người ta nói cho thỏa thích đi.
Cũng như hết thảy những người dẫn đạo quần chúng, ông biết rằng cách thần diệu nhất để chiếm lòng người là bàn tới vấn đề mà người đó thường ấp ủ trong lòng. Chị ta đáp còn làm, nhưng chỉ có đầy tớ ăn, còn trên bàn chủ không ai dùng tới. Chị ta nói: "Tôi sắp được sang trọng" và cám ơn tôi.
Năm thế kỷ trước Thiên Chúa giáng sinh, Đức Thích Ca đã tuyên bố nó trên bờ sông Hằng, mà quy tắc đó đã được phép trong sách đạo Bà La Môn, một ngàn năm trước khi Đức Thích Ca ra đời. Vậy mà tôi thấy và các bạn cũng thấy có những nhà buôn không ngần ngại mướn những cửa hàng xa hoa, chú trọng về sự buôn hàng với cái giá hời nhất để có thể bán rẻ, mà vẫn lời, cửa hàng họ trưng bày lộng lẫy, họ tiêu hàng trăm đồng vào công cuộc quảng cáo, mà rồi rốt cuộc, mướn những người làm công không biết nghệ thuật "nghe", ngắt lời khách hàng, cãi lại họ, làm mất lòng họ, như vậy có khác gì đuổi họ ra khỏi cửa hàng không? Xin các bạn nghe chuyện ông J. Tôi không cãi lời ông, chỉ hỏi xem nhiệt độ trong xưởng là bao nhiêu.