Chắc em buồn vì vừa nãy, có thằng tạt xe ngang đầu, anh buột miệng chửi thề. Rồi lao đầu vào sáng tác. Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi.
Để khai thác trước khi chúng biến chuyển sang mức độ khác và anh chọn cách sống, sáng tạo khác. Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa… Khi bạn rơi vào những thử thách này, bạn thấy mình được rèn luyện và to đầu hơn.
Ông nội tôi, 80 tuổi, ngày xưa mệnh danh là Từ Hải Hà Đông đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái đã nói câu: Thì cái thời này nó thế, phải biết lựa. Liên miên liên miên đục vào óc. Ai theo thì sống, ai chống thì chết.
Tất nhiên, có lúc người ta sẽ cảm thấy sự đồng điệu với sự thấu suốt kiểu hư vô, sự thấu suốt của dục đã diệt khi người ta có chung trạng thái thấy đời sống mất hứng bên con người. Khi đã hay thì chắc chắn nó sẽ cho ai đó và vì cái gì đó. Tắm vù cái rồi đèo thằng em vào bác.
Gọi cậu là cậu em vì cậu em ít tuổi hơn và gọi tôi bằng anh. Bác gái hơn đứt bạn về khoản ăn nói, bạn chỉ biết ngồi cạnh bà, bóp đôi vai, đôi tay gầy guộc, khô quắt. Chắc em buồn vì vừa nãy, có thằng tạt xe ngang đầu, anh buột miệng chửi thề.
Có lẽ bạn đã rơi khỏi giấc mơ trước. Cá nhân bạn dần dần hiểu ra điều đó. Chụp đèn bằng sắt sơn màu tím ngoài trắng trong.
Phần nào vì thoát khỏi mớ suy nghĩ luẩn quẩn một mình. Lát sau tôi lẻn xuống. Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào.
Tôi không thuyết phục được họ rằng càng để tôi quyết định đời mình, họ càng hạnh phúc. Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ. Có thể nói hắn là kẻ không bao giờ có khả năng thấu suốt nhưng cần một lí do thuyết phục hơn.
Tác phong công nghiệp + Khả năng chia sẻ + Hiệu quả. Đúng mà cũng không đúng. Viết, đá bóng, đọc và một vài giờ phút cảm thấy ấm cúng bên bạn bè là những lạc thú còn sót lại của bạn.
Rồi lại lờ đi khi cậu ta thông báo sói đến thật. Tôi muốn (em muốn) sống để tôi thôi muốn chết. Nằm lên nó, xích hai chân vào một cái đai như chiếc gông rồi bấm điều khiển nâng mặt phẳng mình nằm dốc dần cho tới lúc tạo góc 90 độ so với mặt sàn.