Vả lại, đây không phải lần đầu bạn mơ kiểu đó nên bạn khá tin là mình sẽ kể được ít nhiều. Bỗng chị bị tuột mất dép. Đây là một thử thách nữa.
Gục đầu vào cánh tay và những giọt nước mắt to lớn nóng rẫy của ông phải lao xuống ngọn dốc tay với sự hoảng hốt và run sợ. Bác gái hơn đứt bạn về khoản ăn nói, bạn chỉ biết ngồi cạnh bà, bóp đôi vai, đôi tay gầy guộc, khô quắt. Xem thi đấu tốc độ cũng thích mắt.
Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác. Nếu quả vậy thì sự ra đi của bạn há chẳng phải là một giải pháp tốt cho cả hai bên khi không tài nào dung hòa được. - Rất tiếc là không thể, thưa ông.
Ông viết tất cả, không sửa chữa. Nếu không có một sự đổi mới quan niệm cũng như mức sống lớn lao trong xã hội. Này, lấy cho chú mấy chai bia.
Bác gái ý tứ không trò chuyện với bạn trước mặt bác trai. Hơn nữa, một sinh viên đã nghỉ học non một năm và không có nề nếp. Tôi biết cô bạn ấy có vẻ thích tôi.
Bố mẹ con cũng buồn. Giả dụ được cá to ta thả hay ta rán đây? Thế nào là cá to? Ta không biết. Nếu bạn bị mắc lỡm ngay ở những bài lựa chọn thật ảo đầu tiên, bạn thường khó tránh khỏi lựa chọn sai.
Đó đúng là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn. Khi ấy, nếu còn đi bộ chắc bác và bạn được lên vỉa hè chứ bác bạn không thỉnh thoảng phải kéo tay bạn tránh xe như bảo vệ một chú gà con. - Cũng có lí, nhưng liệu cứ miễn cưỡng thế, ta có sống được qua cái nỗi khổ tinh thần này không? Cố rút từng chữ trong những cuốn sách không hề ưa thích, đặt lên đầu rồi lấy búa đóng đinh vào trong hai năm nữa để thỏa lòng người khác.
Muốn nóng hơn nữa thì múc gáo nước trong cái chậu gỗ để ở góc kia đổ vào lò than kia. Theo cách mà bạn lựa chọn. Nhưng đời đã trót giao cho bạn vai một thằng con trai thường thì trầm tính mất rồi.
Tự nhiên nó rất dịu, như một câu hát, không hề bậy. Rung động và cộng hưởng rung động mới là giá trị có ích, có ý nghĩa cao cấp nhất của đời sống. Có những kẻ không đến sân vì nghệ thuật sân cỏ, niềm đam mê trái bóng hay một điều gì đó tử tế.
Nó không giống như cảm giác hồi nào tôi đèo cô bạn của thằng bạn sau xe, cô nàng vứt đánh bịch bắp ngô vừa gặm hết xuống đường, tay phủi phủi tay. Có người nhìn bà già, nhăn mặt, bĩu môi. Cô ta là đàn bà, có chồng có con có cha mẹ… Cô ta chắc cũng hy sinh, chăm chỉ, vị tha chứ nhỉ.