Chàng căng người quan sát. Ngươi đã từng thấy vũng nước nào trong khu rừng này chưa? Mà cây bốn lá thì cần rất nhiều nước. - Ai đó? Sid bừng tỉnh.
Nhưng hãy nói đi, ngươi muốn hỏi ta điều gì? trong tất cả mọi thứ trên đời. Đột nhiên, từ đâu đến một ông già dáng vẻ mệt mỏi ngồi xuống bên cạnh Max.
Chẳng ai nói lời nào. Sau đó Nott yên tâm leo lên lưng ngựa đi tìm một chỗ ngủ qua đêm. Để an toàn và tránh thú dữ tối qua, anh đã ngủ trên một chạc cây cổ thụ.
Lâu lâu, chàng ngồi dậy ngắm nhìn mảnh đất nhỏ bé vừa được tưới bởi một dòng suối mát. Mười lăm năm gần đây tôi đã phải cố gắng hết sức để có thể sống được qua ngày. Chàng nghĩ về những điều mình đã đạt được: đất mới với thật nhiều nước.
Tôi sẽ gặp lại anh ở thị trấn. Điều quan trọng nhất mà tôi đã có được không phải là sở hữu cây may mắn này, mà chính là bài học tôi đã nghiệm ra trong hành trình tìm Cây Bốn Lá thần kỳ. - Xin ngài đừng đi - Sid khẩn khoản - Xin hãy nói cho tôi biết tại sao.
Thật vậy, những người mong muốn có may mắn luôn tin rằng họ có thể tìm thấy nó dễ dàng mà không phải mất nhiều công sức gì. Good Luck là một câu chuyện lạ thường hướng đến một bài học vô cùng giá trị về cuộc sống: Sự may mắn không xuất hiện ngẫu nhiên trong hành trình cuộc sống chúng ta; chính chúng ta phải tìm và tạo ra những điều kiện để may mắn tìm đên với mình. Anh đã quyết định giúp đỡ Bà chúa hồ và vì thế đã giúp luôn cho cả bản thân mình.
Nhưng chỉ có hai ngươi đến mà thôi. - Ta nghe nói rằng có một Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong vòng bảy ngày tới. Sid chưa kịp nói hết câu thì đã thấy mặt thần Gnome đỏ ửng lên như trái cà chua.
hãy bảo trọng nhé, chàng trai. Sid vẫn còn chưa hết bàng hoàng khi được chứng kiến cảnh tượng thật kỳ lạ đó thì lại thấy bối rối trước vấn đề mà mình vừa gây ra cho Bà chúa hồ. Vì ta chỉ có thể tạo ra may mắn bằng cách tạo ra các điều kiện, nên may mắn tùy thuộc vào chính bạn.
Chàng căng người quan sát. Còn những cây bốn lá may mắn tôi nhờ ông chuyển đến những con người từng bất hạnh, khổ đau nhất trong vương quốc này, những người biết quên mình cho hạnh phúc của người khác. Anh biết rằng ở khu rừng Mê Hoặc, tất cả các sinh vật và ngay cả rất nhiều loài vật không có sự sống khác cũng biết nói.
Nott nhảy xuống ngựa và đi tới phía trước bà. Nott cảm thấy một nỗi thất vọng to lớn đang chiếm lấy lòng anh. - Tại sao nó lại là sự may mắn thật sự? Chúng khác nhau ở chỗ nào?