"Công ty Megavox chúng tôi muốn giữ vững ưu thế vẫn có từ trước tới nay trong địa hạt quảng cáo bằng vô tuyến điện. Đành hủy tờ giao kèo, chớ biết sao bây giờ! Em sẽ thiệt 2. Một bữa, ông tới Bạch Cung, phải khi Tổng thống Taft và Phu nhân đi vắng, ông kêu lên từng người đầy tớ cũ và nồng nàn hỏi thăm họ, cả đến những chị phụ bếp cũng được hân hạnh đó.
Tôi nhớ có lần đặt làm những tấm màn ren để trang hoàng trong nhà. "Đừng gây với ai hết". Ông bèn dụ tụi bạn trẻ như vầy: "Nếu chúng bây chịu kiếm lá cây nuôi bầy thỏ thì ta sẽ lấy tên mỗi đứa đặt tên cho một con thỏ".
Ông nhất định đi đường khác và bắt đầu nghiên cứu nghệ thuật dẫn dụ người. Đàn bà biết rằng đàn ông biết những điều đó. Tôi bắt đầu khoe căn tôi ở đẹp, tôi thích ở đó lắm, tôi không tiếc lời khen.
Ông cười lớn: "Tại các ngài không sành ăn. và chúc các em chơi vui nhé!''. Họ có cảm tưởng bị bỏ rơi và không thèm giữ một mảy may cảm tình với một hãng đã đối đãi với họ khiếm nhã như vậy.
Đó là quy tắc của mọi sự trọng tài: giữ thể diện cho người ta. Phần nhiều những người đã thành công thích nhớ lại những khó khăn buổi đầu. Tôi hứa với ông rằng những đồ đồng của ông sẽ làm và giao đúng hẹn, dù tôi phải ngưng hết thảy những công việc khác lại".
Bữa đó, tôi đã mất hết điềm tĩnh, xin ông thứ lỗi cho". Và tôi thấy rõ ràng những hội đó là cái "nghiện" của ông, là lẽ sống của đời ông. Tôi ráng dùng phương pháp "Phải, phải".
Vậy điều kiện mầu nhiệm đó là gì? Rất giản dị: là phải có lòng ao ước thiết tha muốn tìm hiểu thêm, muốn học thêm, và một cường chí quyết bồi bổ năng lực xử thế dụng nhân của mình. Ông Grammond trả lời: "Tự nhiên. Những tìm tòi đó quan trọng về phương diện xã hội đến nỗi một số bác sĩ có tên tuổi bỏ tiền ra giúp ông.
Tôi muốn bắt đầu bức thư tôi bằng câu đó. Rất khôn khéo và lễ phép, ông không bao giờ chỉ trích việc nhà cửa hết. Tôi muốn bắt đầu bức thư tôi bằng câu đó.
Trong phiên nhóm, một ông tòa hỏi ông S. Chị không hỏi thêm một câu, lặng lẽ trở vô bếp và nhắc đi nhắc lại lời tôi đã nói cho mọi người nghe. 2- Nhân viên đó còn nói rằng hãng hoàn toàn có lý, không cãi gì được nữa và như vậy nghĩa là khách hàng hoàn toàn lầm lộn, không còn chối gì được nữa.
Lương tri của tôi bảo tôi rằng trước cũng vậy mà sau này cũng còn như vậy, tôi suốt đời sẽ chỉ là một "thằng" khiêu vũ dở thôi. Horace Greely, một nhà xuất bản có danh trong thời Nam Bắc chiến tranh, phản kháng kịch liệt chính sách của Lincoln. Nếu họ lầm lẫn thì là một cơ hội cho họ tự cải.