Cuối cùng chàng nhớ đến lời thầy chàng vẫn thường nói: Đừng tin vào những ai muốn bán sự may mắn, thành công cho bạn. Mà cơ hội lại chẳng liên quan gì đến may mắn hay sự tình cờ: Nó đến với tất cả chúng ta. Cây bốn lá không thể mọc được ở nơi nào có đá.
- Ồ! Sao trước đây mình lại không nghĩ ra nhỉ? Cảm ơn Người rất nhiều! Cháu phải đi đây. Ai cũng muốn mình sẽ là vị chủ nhân của Cây Bốn Lá thần kỳ đó. - Thương lượng ư? Ta chẳng muốn có bất cứ sự lương thượng nào với một phù thủy độc ác cả, đặc biệt là ngươi.
Nott cảm thấy một nỗi thất vọng to lớn đang chiếm lấy lòng anh. Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế. - Tại sao nó lại là sự may mắn thật sự? Chúng khác nhau ở chỗ nào?
Ngươi sẽ không bao giờ tìm được một cây bốn lá trong khu rừng này. Ngượ lại, lần gặp gỡ này của chúng ta chứng tỏ với tôi một điều rằng tôi cũng có thể làm được như Sid. Khi ấy, Max - một người nổi tiếng được hầu hết mọi người trong vùng biết đến như một biểu tượng thành đạt trong kinh doanh và cuộc sống - đang ngồi trên chiếc băng ghế dài, vô tư ngắm nhìn dòng người tản bộ quanh những lối đi rợp bóng mát trong công viên.
- Dĩ nhiên là không rồi! Giọng nói nhà ngươi dường như cũng muốn khẳng định điều đó rồi. Vì thế Sid cố làm cho ông ta nguôi giận: Ngươi không cần sự chấp thuận của ta.
Và tôi tin rằng mình sẽ làm được. Chàng vui mừng nhảy lên chú ngựa trắng nhanh chóng hướng về vùng đất của những chú bò lùn mười hai chân. Không cần phải nói thêm gì nữa, ngôn từ thường không cần thiết giữa những ngườibạn tâm giao, tri kỷ.
Đây đã là cư dân thứ ba trong khu rừng này nói rằng may mắn không ở bên cạnh anh - mà toàn là những người rất đáng tin cậy. Nói cho cùng thì mọi việc cũng đâu có dễ dàng gì. Chắc anh mất trí rồi.
- Nếu bà cho phép, tôi sẽ đào một đường rãnh bắt nguồn từ hồ. Thôi, ngươi hãy đi đi và chớ đánh thức chúng dậy nữa. Tôi biết cậu đang nghĩ gì, tôi đã làm cậu buồn.
Ngươi có thể đến đó mà lấy. Ngay ngày đầu tiên thần Gnome đã nói với ta là không có cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này cả, và chắc là thế thật. Max đã đi rồi nhưng Jim vẫn còn ngồi đó trên chiếc ghế đá công viên với dôi chân trần trên đám cỏmượt mọc đầy những cây bốn lá xanh rì,lòng thanh thản, nhẹ nhàng.
Giờ anh có nên tiếp tục ở lại nữa hay không? Ý nghĩ bỏ cuộc bắt đầu nhen nhúm trong đầu Nott. Vì vậy hãy giữ im lặng và đi đi. Đừng tin vào những ai đang cố bán hay truyền nó cho bạn.