Lúc ấy tôi còn chưa làm nghề kinh doanh mà hàng ngày vẫn đi làm công cho người khác để nuôi sống bản thân và gia đình của mình. Ông ấy hứa quyết tâm sẽ làm theo những lời khuyên tốt đẹp của tôi. - Nếu một người giàu xây nhà, thì vàng của anh ta không phải biến mất, mà được chia sẻ cho những người làm gạch, thợ xây nhà, người bán vật dụng nội thất, … Sự giàu có phát triển theo những con đường rất kỳ bí, và không ai có thể tiên đoán được các giới hạn của nó.
– Giúp đỡ những người đang gặp khó khăn, hoạn nạn hay đang khởi đầu sự nghiệp là điều cần thiết. Mà để được may mắn, chúng ta cần phải biết cách nắm lấyơ hội tốt và quyết tâm thực hiện ngay. Ông hãy lấy lại tình cảm và suy nghĩ của một người tự do, đồng thời hãy hành động như một con người tự do và đạt được sự thành công giống như thế! Hãy quyết định theo những điều mà ông c thấy thích nhất và phải cố gắng thực hiện.
Bẵng đi một thời gian, ông chủ trang trại lại tìm đến tôi và thuật lại chuyện một người khách phương xa cho biết, ở quê của ông ta có nuôi những bầy dê rất kỳ lạ. Chán nản, mệt mỏi, tôi quay trở về Babylon và rất bực mình vì thấy cổng thành đã đóng chặt. Cuối cùng, bà Sira lên tiếng bằng một giọng nói lạnh lùng:
Tôi mất việc, mất nhà và trong túi không còn một xu nào cả. - Đúng thế! – Arkad trả lời. - Nhưng tất cả số vàng mà chúng ta đã từng chi ra để thực hiện các công trình đó nay đi đâu cả rồi? – Nhà vua Sargon hỏi lại.
Và ở đó sẽ không có ai biết được tôi đã từng là một người nô lệ. Arkad không chỉ được mệnh danh là người giàu nhất ở thành Babylon, mà còn được mọi người ngưỡng mộ bởi tính tình hào phóng và cởi mở. - Bất cứ ai cũng có thể bị biến thành nô lệ.
Tôi thì không né tr. Tôi trăn trở rất nhiều vì những lời nói mạnh mẽ của bà Sira và nhận thấy rõ ràng chính tôi đã bị “kẻ thù” do mình tạo nên đuổi khỏi quê hương xứ sở. Thời gian này, ông ấy rất vất vả.
- Ồ! Vậy mà tôi đã không nghĩ ra. Cái này là của Nebatur, người buôn lạc đà ở Babylon. - Bà ấy có xin ý kiến của anh về việc sử dụng số tiền vay đó không?
Hai người còn lại đang hì hục điều khiển hai con bò, nhưng có vẻ những trận roi không thấm thía gì với lớp da dày của chúng, nên mấy con bò vẫn không nhúc nhích được bao nhiêu. Cơ hội không chờ đợi ai bao giờ. – Quan tể tướng trả lời – Nó không ở lâu trong những cái túi nhỏ bé của dân nghèo mà nhanh chóng chạy vào nằm yên trong hòm của những người giàu có.
- Chỉ may mắn một điều là tôi có tham vọng làm giàu trước khi gặp ông Algamish. Và rồi cha của ông sau đó không còn cách nào kiếm đủ tiền để chuộc lại ông. Sharry Nada mỉm cười không trả lời mà hỏi ngược lại Hadan Gula:
– Bà ấy khá mập mạp và hay bép xép mọi chuyện khiến nhiều lúc tôi phát điên lên vì bà ta đấy. Con thấy mình là người thật diễm phúc đã được cha truyền thụ cho những kinh nghiệm quý báu ấy: Những lo lắng của bà Swasti là đúng.