Có bằng chứng nào nhận định rằng những sự kiện tích cực như thế sẽ không thật sự xảy ra? Để tôi hỏi bạn vài câu về tương lai của bạn. tôi lên kế hoạch xem mình sẽ nói gì với khách hàng trước khi tôi nhấc điện thoại lên.
Patricia, 28 tuổi, là một trong những người đầu tiên tham gia trường học may mắn. Nó có thể, tuy nhiên, làm thay đổi tương lại bạn. Cô tin chắc một linh cảm may mắn đã cứu sống cô.
Thay vì vậy, họ cho vận rủi là một thử thách cần vượt qua, từ đó sẽ dẫn lối cho họ tới cơ hội tốt hơn trong tương lai. chỉ cần bạn nhìn vào đúng nơi và xem ở đó có gì xảy ra. Sau đó, chỉ tám mươi hai ngày trong vai trò mới, việc Roosevelt đột ngột qua đời đã khiến Truman nghiễm nhiên trở thành tổng thống.
Clare đinh ninh rằng 60% khả năng sau này mình sẽ bị tăng cân quá mức, trong khi Erik nghĩ không đời nào việc đó xảy đến với mình. Cách đây tám năm ông quyết định để dành số tiền nhặt được vào trong một hũ đặc biệt gọi là “hũ tiền rơi”. chắc chắn bạn sẽ nhận thấy rằng không chỉ lá bài của bạn không có ở đó mà cả những lá bài khác cũng thay đổi luôn.
người may mắn cũng quả quyết là họ mong chờ gặp người thú vị, có óc hài hước, duyên dáng trong cuôc sống riêng tư của họ, và họ mong chờ mối quan hệ của họ với những người ấy sẽ tiến triển tốt đẹp. Mặc dù có vẻ kì lạ, nhưng trong những trường hợp nhất định, kiểu hành xử này làm gia tăng cơ hội may mắn trong cuộc đời của chúng ta. Hãy đọc hết một lượt rồi suy nghĩ xem bạn có thể lồng chúng vào cuộc sống thường nhật của bạn như thế nào.
họ hành động, kiên tâm, và cân nhắc tìm những giải pháp khác nhau. Anh mô tả việc bị bỏ tù là một trong những điều may mắn nhất xảy ra cho mình. Lần gặp gỡ đầu tiên, tôi yêu cầu Joseph hoàn tất bài trắc nghiệm may mắn và bài trắc nghiệm hài lòng trong cuộc sống.
Samantha vốn bản tính hòa đồng, thân thiện, và họ đi cùng trên đường, cô bắt chuyện với ông và khám phá ra rằng ông là chuyên viên của một công ty phim. Cuối cùng anh phát hiện ra tay luật sư nọ không những chưa hề thành toán cái hóa đơn nào, mà thay vào đó lại tư túi lập quĩ riêng cho mình. Tôi cho họ biết là một bức có thể tháo rời được những miếng kim loại ra, còn bức kia thì không.
Người đàn ông kia nhận lời và thoáng cả hai đã chuyện trò thỏai mái. nhưng tôi nhìn mưa và mơ màng “tuyệt, ngày mai hoa sẽ nở rực rỡ cho mà xem”. Cuối cùng, tôi mới đủ sức nói: “ông thấy đấy, không có thể cứu vãn được nữa, và ra đi.
tôi lên kế hoạch xem mình sẽ nói gì với khách hàng trước khi tôi nhấc điện thoại lên. cho mãi đến những năm cuối tuổi 30 ông mới nắm bắt được bước ngoặt may mắn đầu tiên – một người bạn khuyến khích ông ra tranh cử chức thẩm phán tòa quận hạt, và ông không ngờ lại chiến thắng cuộc đua khi 42 tuổi, ông ứng cử chức thẩm phán tòa án liên bang và lại thắng. Sau thời gian cô đơn.
Vui lòng đừng viết những gì bạn có thẻ tin rằng mình sẽ nghĩ và thực hiện. Bây giờ bạn ký tên vào bản tuyên bố. Và tôi lại bước tiếp.