Liệu đó có phải là lối tư duy chiếc mũ đen? Mọi người thường kết hợp mũ theo 2 cách chính: Cách mở rộng và cách định sẵn. Nó chính là lối tư duy thúc đẩy tình huống trở thành hiện thực với niềm hy vọng chắc chắn.
Điều này khiến cho sự việc được xem xét một cách toàn diện hơn và kỹ lưỡng hơn. Tư duy là một trong những khả năng cơ bản của con người. Có lẽ là không có ai.
Khi sử dụng chiếc mũ này, mọi người sẽ chỉ ra những mặt thuận và những mặt trái của tình huống, hoặc những giải pháp. Giờ đã đến lúc chúng ta nhìn nhận lại toàn bộ vấn đề theo cách chúng ta nghĩ, tất cả hãy sử dụng chiếc mũ đỏ tư duy và nói cho tôi biết lựa chọn mang tính cảm xúc. … Tôi sẽ xem xem liệu có những cách khác đơn giản hơn để điều chỉnh tiền trả lãi cho mỗi khoản tiền của mỗi người.
Trọng tâm rộng lớn là làm thế nào để tìm kiếm những đoạn thị trường mới sử dụng phương tiện ăn nhanh của chúng ta. Và bởi vì có những phương pháp thông thường để có được sự tiến triển xuất phát từ một ý tưởng, cũng có những cách thông thường để bắt đầu sự khích động. Hầu hết các tình huống đều xoay quanh những nhận định trên.
Có các cấp độ khác nhau của sự lựa chọn. Hai là: một vài nghiên cứu thị trường gần đây đã chỉ ra rằng mọi người lựa chọn thịt gà tây bởi họ quan tâm tới hàm lượng cholesterol trong thịt. Liệu điều này có đồng nghĩa với việc chúng ta được tự do nghĩ ra và kiên trì bảo vệ bất cứ định kiến nào mà chúng ta thích? Đây liệu có phải là một điều nguy hiểm?
Và chúng ta chưa quyết định giải thích nào là đúng. Anh phải nói cho chúng tôi biết tại sao ý tưởng đó không phù hợp. Cảm xúc cơ bản này giới hạn và ảnh hưởng tới toàn bộ sự nhận thức.
Đó có thể là một giải pháp bao gồm những phương pháp được mọi người biết đến và đã áp dụng để xử lý các vấn đề khác. Có thể bạn là người chỉ hát được một giọng. …Chúng ta có tăng giá phòng nếu chúng ta thu hút được thêm cách doanh nhân đi du lịch.
Những khả năng đó được đặt theo quan điểm tương đồng với phương thức tư duy 6 chiếc mũ. Trong suốt thời gian cuộc họp, chiếc mũ xanh là chiếc mũ giúp bảo vệ các nguyên tắc và đảm bảo rằng mọi người sử dụng chiếc mũ phù hợp với nội dung thảo luận. Đó chỉ là những từ: thích / không thích, yêu / ghét, hài lòng / không hài lòng, hạnh phúc / không hạnh phúc.
Chẳng ai trong số họ có thể bắt đầu đưa ra những ý kiến cho đến tận khi có ai đó đưa ra một đề nghị. Tôi nghĩ điều này là chưa đủ, bởi vì họ chỉ chỉ ra cho chúng ta những điều chúng ta không được làm, mà không nói rõ chúng ta phải làm gì. Khoảng cách từ nhà đến chỗ làm cũng bằng nhau.
Tại thời điểm kết thúc, tất cả các quyết định đều thực sự là “chiếc mũ đỏ”. Chủ đề này được tôi trình bày trong một cuốn sách khác. Chúng ta không thể cùng một lúc suy nghĩ hiệu quả cả 2 khía cạnh của vấn đề.