Trong cuộc sống hối hả, đôi khi chúng ta bỏ quên đi những điều thật sự giá trị, chỉ đơn giản vì chúng quá gần gũi, thân quen mà chỉ khi đánh mất nó ta mới chợt nhận ra. Cái thích đó gọi là sự hâm mộ. 4 - Đôi lúc đó cũng là cách để nhận ra tình bạn đích thực.
" Bất cứ ai cũng đều có một nét riêng, một khả năng tiềm ẩn đáng để tự hào và tự tin thể hiện. “Tự tin là đôi chân, thận trọng là đôi dép. Cũng chưa muốn về nhà ngay, Chíp lang thang một mình với hy vọng nỗi buồn sẽ “rớt dần” theo từng bước chân mà cô đi.
- Thằng bò! Ăn cỏ đi mày! Suốt ngày thơ với chẳng thẩn. - Lại cãi nữa à, gì mà hoài vậy, mỗi người nhịn nhau một chút cho êm nhà êm cửa chứ gì đâu mà. Mỗi khi được nhìn ngắm con mình chơi đùa vui vẻ mọi mệt mỏi và phiền muộn trong chị đều tan biến hết.
^_^ Khởi điểm không quan trọng bằng đích Nói cách khác, mỗi người chúng ta đều cần suy nghĩ để sáng tạo. - Thế à, được rồi, nếu cháu muốn thì ta sẽ đưa cháu đi – Ông Gió trả lời.
Bỗng cô nghe thấy tiếng nói: Năm nay chắc đứa nào cũng đã nhớ đời nên không dễ gì bị lừa nữa. dù sao tôi cũng đang đói mà.
Trên cơ thể một con người, Ghét là thứ mà ai cũng có, không ai có thể chối bỏ cậu ta bất kể người giàu hay kẻ nghèo, trí thức hay bình dân, lành lặn hay đau bệnh. "Sao mặt cô nhìn giống con nít vậy ạ?" - cô bé ngây thơ hỏi. - không đâu cả nghĩa là ở ngay đây.
Hôm qua sinh nhật cô ấy, hú vía, may mà mình kịp nhắn tin chúc mừng. Khi bạn vất phải một thất bại trong cuộc sống, bạn nghĩ rằng mình đã mất đi một cơ hội. Cầm vài đồng tiền công ít ỏi cuối năm, chị vội vã “ba bước đi, tám bước chạy” đến các cửa tiệm tạp hóa gần đó mong tìm mua được một món gì đó về làm quà cho hai đứa con nhỏ trước giao thừa như lời hứa với chúng.
Cuộc sống đừng bao giờ để mình phải hối tiếc điều gì. Hồng Đào, chuyên nhận ráp quần áo cho các nhà may, gia công tại nhà. Thất bại chỉ thật sự là thất bại khi bạn không còn muốn vươn đến thành công.
Cuộc sống có hơn 16 triệu màu, như chỉ cần ba màu để làm nên một thế giới, hãy tìm đến những gam màu đích thực của mình. Cái ngày chị chuẩn bị lên đường, tôi nghĩ mình hẳn phải thấy vui sướng lắm vì sắp được tự do và từ nay sẽ được "làm vua một cõi", sẽ không bị ai chiếm bàn học, chiếm máy tính hay giành ăn những món ngon của mẹ nữa và nhất là có thể ngủ thật đã giấc mỗi buổi tối mà không sợ bị ai phá bỉnh. Và bạn đừng bao giờ đặt câu hỏi mình có phải là người sáng tạo hay không mà hãy tự hỏi là cần những gì để sự sáng tạo của mình được phát huy tốt hơn.
, vậy làm thế nào? Bạn có thể bắt đầu bằng việc nghĩ ra cách đóng gói và vận chuyển mà không làm khoai tây bị vỡ. Lúc này Chíp mới để ý kĩ khuôn mặt của vị ni cô tốt bụng. Đừng tự ti nghĩ rằng mình sẽ bị trễ, vì dù đứa bạn của bạn có học trước bạn một hai năm đi chăng nữa nhưng có gì đảm bảo là lúc cuối đời nó sẽ sống thọ hơn bạn nhường ấy năm để tận hưởng thành quả đâu.